“Không sao, lại!"
Mục Vỹ vẫn rất hào hứng, mặc kệ ba người kia, tiếp tục vung thanh trường kiếm trong tay lên.
Một đoàn người đang đi xuyên thẳng qua các con đường trong Lôi Phong Viện của học viện Thất Hiền, đi về phía khối sơ cấp.
“Tê Hiến, lần này ta mời ngươi tới, chắc ngươi cũng hiểu ý ta rồi chứ”, Cửu hoàng tử đi trong đám. người phía trước có vẻ mặt thâm trầm, hung ác nói.
“Thuộc hạ hiểu ạt Mục Vỹ dám cả gan sỉ nhục Cửu hoàng tử trước mặt mọi người, tội đáng muôn chết. Lần này, dù bị học viện trừng phạt, thuộc hạ cũng sẽ giết chết hắn”
Một người thanh niên bịt mặt đứng phía trước Cửu hoàng tử Hoàng Thượng Vũ, y khom người đáp.
“Rất tốt! Ngươi là người xếp thứ 96 trên linh bảng của Kim Viện, đồng thời có cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ ba, bổn hoàng tử tin nhất định ngươi sẽ thành công. Dù có vi phạm quy tắc thì bổn hoàng tử cũng sẽ nghĩ đủ mọi cách để ngươi không bị trừng phạt thật!”
“Đa tạ Cửu hoàng tử!”
Dứt lời, y bỏ đi ngay.
Cùng lúc đó, ở một nơi khác, Mục Vỹ đã tu luyện cả một ngày trời. Từ lúc hắn nói hình như đã hiểu được kiếm pháp, Tô Hân Nhiên buồn chán đã đếm được 1973 kiếm rồi, nhưng Mục Vỹ vẫn... cứ tiếp tục!
“Hân Nhiên, chúng ta về trước đi, muộn lắm rồi đấy", Lăng Vũ Nguyệt đã mất hết kiên nhẫn.
Cô ấy cảm thấy Mục Vỹ đang thử thách lòng nhẫn nại của bọn họ, nhưng cô ấy đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3552070/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.