“Hôm nay, bốn người các ngươi đừng hòng chạy thoát!”, lúc đại sư Mạt lên tiếng, khí thế toàn thân ông bùng phát, trông hoàn toàn khác với ông lão có vẻ điên cuồng của ban nãy.
Trông thấy Thanh Sương, Thanh Trĩ và Mạt Vấn, bốn tên đó đưa mắt nhìn nhau, sau đó nghiến răng kèn kẹt, rồi năm vật ra đất, hộc máu đen.
Bọn chúng đã uống thuốc độc để tự sát ngay lập tức.
Mục Vỹ thầm thấy kinh ngạc khi trông thấy bốn người đó tự sát.
Thế lực có thế huấn luyện ra những sát thủ chuyên nghiệp thế này ở thành Nam Vân chắc chưa đếm hết mười đầu ngón tay.
Có thể là ai được nhỉ?
Vù vù vù...
Sau khi bốn người đó tự sát, tiếng xé gió vang lên, ngay sau đó đã có mười mấy người tập trung ở hành lang.
Những người này đều mặc y phục màu bạc và cùng đạt cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ tư, trông thấy cảnh tượng trước mắt, ai nấy đều tỏ vẻ ngạc nhiên.
Có người dám hành thích ở Thiên Chỉ Các, chán sống rồi hay sao?
“Có chuyện gì thế?”
Một tiếng hô hoán vang lên, sau đó một người đàn ông mập mạp chạy như bay đến.
“Thiên Cực Du, ta thấy ngươi nên đóng cửa Thiên Chỉ Các đi!",trông thấy người đàn ông mập mạp ấy, Mạt Vấn quát: “Hôm nay, ta tiếp khách ở đây, mà Thiên Chỉ Các của ngươi lại xuất hiện sát thủ, đúng là xui xẻo mà!"
“Hiểu lầm, nhất định là hiểu lầm thôi ạ!”
Nhìn thấy Mạt Vấn, Thiên Cực Du lập tức gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3552043/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.