🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trước mắt Mục Vỹ còn thiếu một bước nữa mới có thể chống đỡ được cho nhà họ Mục nên vẫn cần nhẫn nhịn, chỉ là lúc căn giáo huấn vẫn phải làm.



Sáng sớm hôm sau, mọi người tụ tập đông nghịt bên ngoài cửa lớn nhà họ Mục.



Thiệu Minh nằm sấp dưới đất, không thể động đậy. Một đòn hôm qua của Mục Vỹ đã cắt đứt toàn bộ hy vọng của hắn ta, có muốn phản kháng cũng hết cách.



Dạo gần đây Thiệu Minh cũng được coi là có chút danh tiếng ở thành Bắc Vân, được không ít người nhận ra, chỉ trỏ bàn tần.



“Tránh ra!"



Đột nhiên giữa đám đông vang lên một tiếng quát lớn.



“Minh Nhi”.



Thiệu Danh Ngự thấy người năm trên đất, lòng đau như cắt.



Ông ta đã mất đi một đứa cháu nội, không thể để chết thêm một đứa nữa.



“Con đúng là quá ngu ngốc!”, Thiệu Danh Ngự chỉ muốn tát bay hẳn ta đi nhưng vẫn đành nhịn xuống.



Dù thế nào nhà họ Mục cũng là một trong bốn gia tộc lớn của thành Bắc Vân. Sao con có thể dùng đan dược tăng cảnh giới để ám sát Mục Vỹ được?”



“Dù con giết được cậu ta, con có thể thoát thân được sao?"



“Đương nhiên ta sẽ không quên cái chết của đệ đệ con, nhưng sao con lại ngu xuẩn tới mức này!"



Thiệu Danh Ngự nói một tràng dài, vẻ mặt đau khổ.



Không phải ông ta đau lòng vì Thiệu Minh yếu ớt, mà là vì hắn ta ngu xuẩn.



"Ông nội..”



“Kể cả như vậy, con vẫn là cháu nội

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3541503/chuong-152.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mục Thần
Chương 152: Trêu ngươi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.