Trầm mặc một hồi, Mã Tiêu Tiêu nhanh chóng lau mặt, cười bảo: ―Tề Ca nói đúng đó, rượu này là do chị tôi ủ, đương nhiên có mùi của chị ấy rồi.‖
―Thấy chưa! Tôi đã nói mà, uống ngụm đầu tiên tôi liền nhận ra ngay. Có điều, rượu này uống ngon thật, cậu chuyển lời cảm ơn đến chị ấy giùm tôi.‖ Tề Ca nắm cả hai vai Mã Tiêu Tiêu cười toe toét.
Sắc mặt Mã Tiêu Tiêu lại trầm xuống, thanh âm khàn khàn: ―Chị ấy… đi rồi, có muốn cũng không gặp được.‖
Vừa khai giảng chúng tôi liền biết được cha mẹ Mã Tiêu Tiêu đã mất sớm, hắn và chị mình nương tựa lẫn nhau mà sống. Chị ấy vì học phí của hắn mà đi làm công hai ba việc cùng lúc, luôn đi sớm về khuya.
Mã Tiêu Tiêu miễn cưỡng nở một nụ cười: ―Quên đi, đừng nói chuyện này. Ngày mai tôi đi làm thủ tục thôi học. Mấy người chúng ta cũng đã ở bên cạnh nhau hơn sáu tháng, hôm nay
nói lời từ biệt với các cậu, chúng ta uống một trận cho đã đi.‖ Hắn rót rượu đầy chén, một hơi uống cạn.
Tôn Sâm một phen giật chén rượu trong tay của Mã Tiêu Tiêu lại, quát to: ―Không ai cấp học phí cậu cũng không thể nghỉ học!‖
Căn phòng chợt yên tĩnh, bốn người không nói được một câu. Ai cũng đều biết, học phí của học viện âm nhạc đều cao gấp mấy lần so với những trường đại học bình thường khác, không đóng học phí lại không nghỉ học, nào có chuyện tốt như vậy?
―Vì sao chị ấy phải làm mấy công việc cùng lúc để kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than-dich-ngo-hau/134706/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.