Thím Ngô về rất nhanh, chú La và Tông Lãng đi theo thím. Vừa vào sân thì chú Lưu xuống ruộng làm việc cũng đã về.
Thím Ngô vui vẻ quan sát Tô Lâm Hải từ trên xuống dưới, “Lại gầy đi rồi, nói bao nhiêu lần rồi hả, bận rộn chừng nào cũng phải ăn uống đúng giờ chứ.”
Tô Lâm Hải cười nói: “Cô yên tâm đi, một ngày cháu ăn bốn bát lận.”
Chú Lưu gọi mọi người vào ngồi, “Có lời gì không thể để vừa ăn vừa nói được à, đồ ăn sắp nguội ngắt cả rồi này.”
Thím Ngô vội mời mọi người vào bàn, chú La và chú Lưu ngồi nhìn ra cửa, thím Ngô ngồi bên tay phải. Tô Lâm Hải ngồi đưa lưng với cửa lớn, còn Tông Lãng ngồi bên trái.
Vì không đủ ly nên Trình Nặc xuống bếp lấy thêm, đến khi lên lại thì thấy mọi người đã yên vị, cô đành ngồi xuống cạnh thím Ngô.
Tông Lãng và chú La đều biết Tô Lâm Hải, thím Ngô chỉ giới thiệu với Trình Nặc.
“Chắc cháu chưa biết, đây chính là Tiểu Hải cháu thím, Tô Lâm Hải.” Rồi lại chỉ vào Trình Nặc nói: “Đây là Trình Nặc, mua nhà trên cù lao, mới dọn đến không lâu.”
Hai người lễ phép chào hỏi nhau. Giữa bữa ăn, thím Ngô luôn miệng khen Trình Nặc, nói một bàn thức ăn này đều do cô làm, rồi hỏi Tô Lâm Hải: “Có hợp khẩu vị cháu không, nấu ngon hơn cô làm đấy.”
Tô Lâm Hải gật đầu, anh ăn đến nửa dĩa sườn xào chua ngọt, nói với Trình Nặc: “Đúng là làm rất ngon, nhìn cô cũng không lớn tuổi mấy, không ngờ tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-o-can-nha-cu/112359/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.