Tối đến, nàng và hắn cùng đi tản bộ trong sân viện. Nơi này tuy không rộng lớn như vương phủ nhưng lại vô cùng thoáng đãng. So với kinh thành náo nhiệt thì tứ hợp viện này an tĩnh hơn nhiều.
-Ta đưa cô đến một nơi?
-Là nơi nào? Thúc đưa ta đi đâu?
Chu Thiên Lăng toan định mở miệng thì phía sau lại có một nói trong trẻo phát ra:
-Tỷ tỷ xinh đẹp, phụ thân nói tỷ là nương tử của Lăng thúc... Vậy sao tỷ lại gọi phu quân của mình là thúc thúc?
Câu hỏi ngây ngô của đứa nhóc chưa đầy mười tuổi khiến nàng có chút khó trả lời. Thật không biết giải thích thế nào.
-Nhóc con miệng còn hôi sữa đừng có nhiều chuyện.
-Tôi không có nhiều chuyện.
Hạc Văn đứng chưa đến thắt lưng của hắn, đang cố ngửa cổ lên, giọng nói ương ngạnh thập phần. Chu Thiên Lăng chắp hai tay ra sau hông đầy oai phong bệ vệ. Hắn kiêu ngạo chẳng thèm liếc mắt nhìn đứa trẻ này mà chỉ lãnh đạm lên tiếng:
-Vào trong với mẫu thân của mình đi.
Nó hậm hực giậm chân một cái rồi đi vào trong, Y Vân trông rất buồn cười mà nhìn sang hắn bảo:
-Đến cả trẻ con cũng không thích thúc.
Câu nói ấy vô tình lọt vào tai, Hạc Văn đứng ưu tư một lúc như ra gì đó mà liền quay lại la lớn lên. Nói xong thì lè lưỡi đi vào bên trong.
-Tôi biết rồi, là bởi vì thúc già đó.
-Vu Hạc Văn!!!
-Phải rồi Lăng thúc à, thúc muốn đưa ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-nam-ay-chang-noi-yeu-ta/2845029/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.