Chu Thiên Lăng thấy thế cũng hiểu ra lý do nên chỉ biết mỉm cười, sau đó mới lên tiếng:
-Đợi ta một lát.
Nói rồi, hắn đứng dậy đi ra bên ngoài hơi hé mở cánh cửa lấy bát cháo từ tay Tú Linh rồi mang vào trong.
Nhận thấy hắn có vẻ muốn đút cho mình, Y Vân chẳng biết nghĩ gì mà cũng không hề từ chối. Nàng có cảm giác dường như...Chu Thiên Lăng rất cưng chiều mình.
Nhìn thức ăn trong cái bát sứ tráng men, hình như là cháo tổ yến. Hấp dẫn như thế e cũng chỉ có thể là tay nghề của cô cô chưởng sự.
Dù có ngon cách mấy, Y Vân cũng nuốt không trôi. Nàng ăn được thêm vài ba muỗng thì lại chẳng muốn ăn nữa, Chu Thiên Lăng cũng không ép mà bèn đưa bát cháo ra ngoài.
Ăn được vài muỗng vẫn đỡ hơn là không có gì lót bụng.
Hắn đến bên giường, rồi đỡ Y Vân nằm xuống sau đó còn đắp chăn bông cho nàng.
-Ngủ một chút đi.
Ngay lúc này, Y Vân liền đưa tay nắm lấy ngón út của hắn, giọng nói có chút yếu ớt không có lực:
-Trong lúc ta ngủ, thúc ở lại nhé?
Trấn Định vương không đáp lại mà trực tiếp ngồi xuống ở đầu giường. Nàng vẫn chưa buông tay khỏi ngón út của hắn, tựa hồ như chỉ có làm như thế Y Vân mới an tâm chìm vào giấc ngủ.
Nàng ngủ một giấc rất sâu, đến lúc thức dậy cũng chẳng biết đã là giờ nào. Trong phòng chỉ có ánh sáng vàng nhè nhẹ từ ngọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-nam-ay-chang-noi-yeu-ta/2845006/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.