Lim dim đến cuối giờ Dần, Chu Thiên Lăng lại bị tiếng nói ngắt quãng của nàng làm cho tỉnh giấc.
-Không....không được...đừng...đừng...
-Đừng...đừng đi....đừng bỏ con...đừng mà!
Cảm nhận điều bất thường, lưng đang tựa vào đầu giường liền ngồi bật dậy. Nhận thấy trán nàng đổ đầy mồ hôi lạnh, môi tái nhợt, khô khốc, gương mặt không còn chút huyết sắc nào, đỏ gay vì nóng.
Hắn đưa tay đặt lên trán Y Vân, thần sắc ngay tức khắc liền biến đổi.
Phát sốt rồi!
Lúc này Chu Thiên Lăng lại tự trách mình quá bất cẩn. Hai ngày nay thân thể nàng đã suy nhược vậy mà hôm qua đêm sương gió lạnh, còn để Y Vân ngồi dưới trời tuyết.
Thể trạng vương phi chỉ cần nhiễm lạnh chắc chắn sẽ sốt. Ngươi đúng là đãng trí mà Chu Thiên Lăng!
-Hức...hức...con không muốn...đừng...đừng!
Hắn không biết nàng đang mơ phải chuyện gì, bỗng nhiên lại òa lên. Chẳng biết từ lúc nào mà nước mắt óng ánh đã chảy nơi khóe mắt.
-Y Vân, nghe ta nói gì không?
-Tỉnh lại đi Y Vân...Y Vân!
Trấn Định vương lại càng phát hoảng, không thể giữ được bình tĩnh cố lay người đánh thức nhưng vương phi mãi chẳng tỉnh giấc. Ấy vậy mà trong cơn mê man lại không ngừng nói sảng.
Hắn còn tinh ý nhận ra tay nàng siết chặt vào nhau. Sợ lực mạnh tự làm bản thân bị thương, Chu Thiên Lăng vội luồn tay mình vào mặc cho từng móng tay thon dài đang bấu lên da thịt.
-Lâm Doãn!
-Triệu Tuấn! Tú Linh!
-Người đâu!
Thanh âm trầm khàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-nam-ay-chang-noi-yeu-ta/2845001/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.