-Lăng thúc, bao giờ thúc về?
Y Vân giữ chặt cái áo choàng của Trấn Định vương trong tay như một cách để níu kéo hắn lâu hơn một chút. Nàng cúi đầu, gương mặt biểu hiện rõ sự không bằng lòng.
-Ta không dám hứa nhưng sẽ rất sớm thôi.
Chu Thiên Lăng đưa tay để lấy chiếc áo nhưng lại bị Y Vân giữ chặt. Qua một hồi tự ngẫm nghĩ, cuối cùng nàng vẫn buông ra.
Ngay lúc này, hắn liền chủ động ôm vương phi vào lòng. Dù muốn tránh mặt nhưng nghĩ đến một, hai thậm chí là ba, bốn tháng sau không được gặp, không được nghe giọng nói của Y Vân là trong lòng Chu Thiên Lăng lại không nỡ.
Nàng cũng thuận theo, ôm chặt Trấn Định vương như sợ hắn sẽ biến mất. Chẳng hiểu sao lần này Y Vân lại có cảm giác bất an đến lạ.
-Thúc phải đem tin thắng trận về cho ta đó.
-Được, ta hứa với nàng.
Nói rồi, hắn đưa đôi tay có phần hơi thô ráp của mình vuốt lên tóc vương phi rồi khẽ cúi đầu ngửi mùi hương hoa hồng lưu trên đó.
-Vân nhi, ta phải đi rồi.
Chu Thiên Lăng nhẹ nhàng gỡ tay nàng ra, nhu hòa lên tiếng. Đoạn nhìn sang Lâm Doãn mà dặn dò:
-Bà nhớ phải hầu hạ vương phi cho cẩn thận, chu đáo.
-Vương gia cứ yên tâm giao cho nô tỳ.
Hắn gật đầu hài lòng rồi nhìn sang vương phi một lần nữa nhắc lại:
-Ta đi...
-Thúc...thúc quên cái này.
Vừa nói, Y Vân vừa đưa khăn tay ra cho Trấn Định vương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-nam-ay-chang-noi-yeu-ta/2844981/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.