Uyển Anh biết hắn đang ở thư phòng nên cố ý nói lớn tiếng hơn. Sau đó, liền kéo tay thị nữ lên xe ngựa nhanh chóng rời khỏi Trấn Định vương phủ. Bởi nàng biết nếu còn ở đó thêm một giây hay một khắc chắc chắn sẽ không yên thân với bát ca.
Hắn khẽ nhíu mày nhưng rất nhanh liền lấy lại nét trầm tĩnh rời khỏi thư phòng. Y Vân vốn không tỉnh táo, vừa thấy hắn đã lảo đảo tiến lên ôm chầm lấy, miệng luôn tha thiết gọi:
-Mẫu thân...mẫu thân.
Lông mày Chu Thiên Lăng chau lại, mi tâm gần chạm vào nhau, gương mặt biểu lộ rõ vẻ tức giận. Lời nói của hắn đầy sự chán ghét đến cực độ:
-Buông ra.
Mọi người chứng kiến đều không dám nhìn mà lại thầm cười trộm. Thê tử uống say sau đó gọi phu quân là mẫu thân, đây có lẽ là chuyện buồn cười nhất mà họ được nghe và được chứng kiến.
Y Vân cọ chiếc đầu nhỏ vào ngực hắn, ôm khư khư lấy Chu Thiên Lăng, nhất mực không chịu buông ra. Giọng nói của nàng tựa hồ như sắp khóc:
-Mẫu thân, đừng bỏ con, đừng đi nữa có được không mẫu thân?
Người nam nhân cao ngạo như Chu Thiên Lăng không thể kiên nhẫn thêm được nữa. Hai tay đang để ở không trung liền nắm chặt lấy hai vai của Y Vân, mạnh bạo đẩy nàng ra khỏi người mình.
-Ọe...ọe.
Nàng suýt chút nữa đã ngã ra đất, may thay có Tú Linh đứng bên cạnh đỡ lấy kịp thời. Nhưng, trước đó tất cả những gì nàng nôn đều dính hết lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-nam-ay-chang-noi-yeu-ta/2844690/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.