Rạng sáng ngày hôm sau, bầu không khí trên bàn ăn trở nên ngột ngạt lạ thường.
Trừ Tiểu Cốt Cốt thỉnh thoảng phát ra âm thanh, cộng thêm tiếng động ở bên ngoài ra thì không còn bất cứ âm thanh nào khác.
Ôn Thuần Chi người này luôn luôn thu hút phái nữ, cho dù là ở độ tuổi hiện tại như của Tiểu Cốt Cốt cũng không hề ngoại lệ.
Cánh tay nhỏ trắng mũm mĩm của cô bé đặt ở trên đầu gối Ôn Thuần Chi, ngước chiếc cổ nhỏ xinh lên, cứ chốc chốc lại gọi ngọt xớt: "Chú ơi, chú ơi."
Khôn ngoan, lanh lợi, người gặp người thích.
Ôn Thuần Chi bóc vỏ trứng, tách lòng đỏ ra sau đó đưa cho Tiểu Cốt Cốt.
Tiểu Cốt Cốt lắc lắc đầu, nhỏ giọng thì thầm: "Chú ơi, Cốt Cốt không ăn lòng đỏ đâu."
Ôn Thuần Chi lòng nghĩ con bé này cũng kén ăn quá đi mất, nhưng anh vẫn làm theo, tách lấy lòng trắng trứng đặt vào bát cho con bé.
Tiểu Cốt Cốt mãn nguyện cười hihi ăn lòng trắng trứng.
Ôn Trì Chi ngủ chương mắt lên mới chịu tỉnh dậy.
Trông thấy bé con nhà mình đang ngồi ngoan ngoãn trên đầu gối Ôn Thuần Chi uống sữa thì không khỏi lắc đầu cười: "Sao con bé lại nghe lời em thế nhỉ?"
Thím Từ mắt thấy Ôn Trì Chi xuống lầu thì nhanh chóng vào bếp lấy thêm một bộ bát đũa.
Ôn Trì Chi vừa đặt mông xuống ghế đã nghe thấy lão phu nhân cất tiếng: "Buổi trưa cháu tới nhà họ Chu một chuyến đi, nói chuyện hẳn hoi với An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-den-muon/2512249/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.