Địa điểm thi được tổ chức tại một trường Cao đẳng Kỹ Thuật cách trường đại học của cô không xa lắm.
Ngồi xe buýt cùng lắm cũng chỉ mất nửa tiếng.
Ôn Thuần Chi ngồi ở ghế lái, mở cửa sổ xe, từng luồng gió mùa hè oi ả thổi vào, anh châm một điếu thuốc lên hút.
Giang Tứ gọi điện thoại đến, nghe được tin anh đã về thành phố B từ phía Ninh Tắc Mộ thì muốn mời anh đến cùng ăn cơm.
Ôn Thuần Chi nghĩ ngợi lát nữa cũng không còn việc gì, vậy là anh đồng ý.
Anh vừa cúp điện thoại thì cách cổng kéo ở trước mặt bắt đầu được mở ra.
Từng đoàn người đông đúc thi nhau ùa ra phía ngoài, một lúc sau mới thấy được nới lỏng, tốp năm tốp ba, tiếng nói chuyện ồn ào.
Cô gái nhỏ của anh chen chúc ở trong đám đông, cô mặc một bộ váy hai dây màu trắng, thanh thoát, yêu kiều, dồi dào sức sống.
Cô đứng ở ngoài cổng, ngó nghiêng bốn phía xung quanh.
Ôn Thuần Chi nhấn còi xe, cô nghe thấy thì chạy vội đến.
Vừa mở cửa xe thì luồng khí mát lạnh từ điều hòa ập đến.
Úc Hỉ thở hắt ra một hơi, giống hệt một chú mèo con, ấn đường giãn ra: "Nóng chết mất thôi."
Cánh tay nhỏ bé của cô hơ trước quạt gió, Ôn Thuần Chi gạt tàn thuốc, cười khẽ: "Nóng đến vậy cơ à?"
Úc Hỉ hơi nhíu mày lại: "Nóng chết đi được ấy, trong phòng thi có bốn cái quạt treo tường mà hôm nay có hai cái còn đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-den-muon/2512248/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.