Màn đêm yên tĩnh, đèn xe ô tô ở phía trước lắc lư, soi sáng một góc tường của tiểu khu, dưới chân tường mọc đầy những đám rêu xanh.
Úc Hỉ mở cửa xuống xe, lại vòng qua đầu xe bên kia, dựa lên cánh cửa sổ: "Anh đợi em một lát."
Nói xong, cô cũng không chờ Ôn Thuần Chi đáp lại mà quay người chạy một mạch lên trên lầu.
Vào trong phòng ngủ, kéo ngăn kéo ra, cô cầm lấy 300 đồng nhân dân tệ, mặc kệ hô hấp vẫn đang dồn dập mà chạy nhanh xuống dưới.
Ôn Thuần Chi dựa lưng vào ghế, giơ tay lên xoa xoa phía sau gáy, hút một điếu thuốc.
Con ngõ dài tối đen như mực, lúc này chỉ có âm thanh của giọt nước mưa rơi xuống chỗ đường bị lõm, từng giọt từng giọt rơi xuống, khiến con người ta cảm thấy nơi đây bỗng nhiên trở nên có chút kỳ dị.
Úc Hỉ giẫm chân lên trên mặt đường đầy nước đi tới, thấy anh vẫn chưa rời đi thì thở phào nhẹ nhõm.
Tiền giấy mới tinh, trực tiếp đưa tới dưới mắt anh, những ngón tay nhỏ bé thanh mảnh giữ chặt mấy tờ tiền.
Tầm mắt của Ôn Thuần Chi rơi xuống, trong mắt xuất hiện ý cười nhàn nhạt.
Ôn Thuần Chi thật không ngờ bản thân đã sống hơn 20 năm nay, lần đầu tiên nhận tiền từ phụ nữ, mà còn lại là nhận từ một cô gái nhỏ tuổi như này.
Anh giơ tay lên chạm vào mấy tờ tiền giấy màu đỏ kia: "Cho anh?"
Úc Hỉ gật đầu.
Có vẻ là không nhận cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-den-muon/2512197/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.