“Cậu lại đi xem mắt sao?”
Trong phòng ngủ, Tiêu Mính dựa vào giường nhìn Thịnh Tuệ đứng trước gương chọn quần áo, khó hiểu nói: “Không phải vừa mới gặp được ‘cực phẩm’ à, sao lại nhảy vào hố lửa tiếp thế?”
“Chắc do đầu óc tớ không sáng suốt.”
Thịnh Tuệ cầm chiếc váy dài màu vàng ướm trước người, quay qua hỏi: “Cái này được không?”
Đi xem mắt cũng gần 10 lần nhưng đây là lần đầu tiên cô cảm thấy hồi hộp như vậy, ngày mốt mới đi ăn tối mà bây giờ cô đã loay hoay không biết nên mặc gì.
Mọi phương diện Chu Thời Dư đều quá ưu việt nên trong tiềm thức Thịnh Tuệ cảm thấy mình cần phải hết sức cẩn thận.
“Tin tớ đi, cậu mặc vải nhựa lên người thì cũng đẹp.” Tiêu Mính hâm mộ nhìn khuôn mặt to bằng bàn tay và thân hình quyến rũ hình chữ S của cô, nheo mắt nghi ngờ: “Mấy buổi xem mắt trước kia có bao giờ thấy cậu trang điểm hay chọn đồ đâu, đáng nghi thật.”
Sợ nói trước bước không qua nên Thịnh Tuệ trả lời cho có: “Thân phận người kia khá đặc biệt.”
“Đều là con người, có thể đặc biệt như thế nào chứ.” Gần đây Tiêu Mính đều luôn nghĩ đến việc thu hút nhà đầu tư, thuận miệng nói: “Chẳng lẽ người đó là Chu Thời Dư à?”
Thịnh Tuệ gật đầu, nghiêm túc nói: “Đúng là anh ấy.”
“……”
“Cục cưng, nếu là Chu Thời Dư thật…” Tiêu Mính duỗi tay kéo Thịnh Tuệ đến mép giường, cực kỳ trịnh trọng vỗ vai cô giao phó trọng trách:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-cua-anh/3591285/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.