Vụ việc to thế cuối cùng nhờ những lời của Thịnh Tuệ mà nhanh chóng kết thúc.
Ngay cả bản thân cô cũng không ngờ tới.
Cô không muốn vướng vào hai vợ chồng này nữa. Với lại người xem mắt sau khi tan sở đã gọi cho cô 3 cuộc, dù thế nào cô cũng nên trả lời.
Chào tạm biệt phụ huynh học sinh xong, Thịnh Tuệ rời khỏi phòng họp, nhanh chóng rẽ vào cầu thang ở cuối hành lang, gọi lại cho người kia.
Một tiếng bíp vang lên, ngay sau đó một người đàn ông trả lời điện thoại.
Người được hẹn đi xem mắt cùng cô – Chu Kỳ – có tính tình hơi thiếu kiên nhẫn, giọng nói to của anh ta vang rõ ràng trong lối thoát hiểm:
“Người giới thiệu nói cô hẹn tuần sau gặp mặt, nhưng ngày mốt tôi phải đi công tác nên đổi thành 6 giờ rưỡi chiều mai được không, nếu được tôi sẽ đặt nhà hàng.”
Thịnh Tuệ biết rằng không thể lùi lịch được nữa: “Vâng.”
“Vậy thì ở Ngự Tinh Lâu, một nhà hàng Hồng Kông đi.” Người kia tự đưa ra quyết định mà không thèm hỏi ý kiến cô, trước khi cúp máy còn hỏi xác nhận:
“Chúng ta chưa đi lãnh chứng nên bữa ăn này sẽ chia đôi, cô không phản đối chứ?”
Sau khi người đàn ông nói xong, Thịnh Tuệ nhếch môi giễu cợt: “Không—”
Nửa câu sau đột nhiên im bặt, cô nhìn thấy có bóng người in trên mặt đất và biết có ai đó đang đi đến.
Cảm giác xấu hổ ập đến, Thịnh Tuệ định cúp điện thoại, nhưng khi quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-cua-anh/3591279/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.