Lâm Hi lắc đầu, từ mông xuống chân vẫn vô thức chuyển động cùng Phong Tĩnh. Ở nơi sâu kín đó, hắn dịu dàng khỏa lấp cậu, thật dễ chịu làm sao. Cậu bấu chặt lưng hắn, cùng nghe hơi thở của mình và cả hắn gấp gáp nóng hổi như quyện vào nhau.
- Một chuyện nữa...
- Chà\, em đem vào lòng bao nhiêu tâm sự vậy ư? Cứ nói hết ra đi.
- Anh bảo tôi lấy anh\, không có tình cảm... Ngay từ đầu\, anh biết rõ điều đó mà\, là chính anh muốn cưới tôi\, bây giờ lại trách ngược? Anh biết tôi khó chịu thế nào không?
Thật sự không nghĩ Lâm Hi để tâm điều này tới vậy, Phong Tĩnh ân cần hỏi:
- Tại sao lại khó chịu?
- Tôi không biết nữa... nhưng đau lòng lắm...
- Từ khi nào mà tôi có thể làm em đau lòng vậy?
- Sau này\, không muốn nghe anh nói như thế nữa... Tôi không muốn anh giận dữ\, càng không muốn anh nghĩ vậy để rồi đau khổ...
Giọng nói bắt đầu không rõ, đôi mắt mơ màng hình như hơi ướt, Lâm Hi lần đầu tiên bày ra điệu bộ này, khiến Phong Tĩnh bất giác thấy có lỗi nhưng đồng thời cũng thấy vui. Cậu vốn không để lộ tâm tư, nhất là với hắn, thế mà ngay bây giờ lại đem hết ruột gan ra mà nói, còn vì sợ hắn đau khổ nữa. Phong Tĩnh vòng tay ôm thân thể nóng rẫy ấy, vì phấn khích mà mãnh liệt luận động, cậu liền cong người đón nhận. Cả hai cùng đạt cao triều, cậu xụi người xuống giường, mí mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-vo-vo-yeu-cua-chu-tich-ac-ma/2966897/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.