- Tôi cho em 10 phút để nói. - Phong Tĩnh bắt đầu mất kiên nhẫn.
- Được! Thứ nhất\, hôm nay là khánh thành xưởng gốm\, tại sao anh lại không đến?
- Tôi đã nói phải xem có dư thời gian không\, trước đó cũng chẳng hứa gì cả.
- Có thời gian nghỉ dưỡng mà anh lại không có thời gian tới Lâm Thị?
- Lâm Hi\, từ lúc nào mà em bắt đầu đòi hỏi ở tôi nhiều như thế?
- Anh vốn biết rõ đây là dự án quan trọng với tôi\, trước đó anh cũng ủng hộ khích lệ tôi\, chúng ta là vợ chồng\, tôi muốn anh đến chúc mừng khánh thành là đòi hỏi nhiều?
Nhắm mắt, Phong Tĩnh day huyệt thái dương ra điều mệt mỏi, Lâm Hi lại tiếp:
- Thứ hai\, Phong Tĩnh\, rốt cuộc là anh đang nghĩ gì vậy? Sau chuyến công tác ở Thượng Hải\, anh thay đổi đến mức trở nên xa lạ\, tại sao anh không nói tôi biết đã xảy ra chuyện gì? Hay tôi đã lỡ làm anh phật lòng\, chỉ cần anh nói...
- Không cần! - Phong Tĩnh cắt ngang - Tôi nói một lần cuối cùng\, chẳng có chuyện gì hết\, em cũng chẳng làm gì sai\, dạo này căng thẳng nên tôi chỉ muốn nghỉ ngơi.
- Thế thì anh cứ về King House\, tôi cũng có thể san sẻ với anh...
- Ở đây yên tĩnh thích hơn\, còn em thì tôi tự dưng không thích ở cạnh nữa\, muốn tìm một người khiến tôi vui vẻ hơn nhiều.
Dứt lời, Phong Tĩnh liền nắm lấy tay Đằng Vân đứng gần đó, trong khi hắn nở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-vo-vo-yeu-cua-chu-tich-ac-ma/2966889/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.