Trái tim hẫng mất một nhịp, chùng xuống nặng nề, Lâm Hi nghĩ Phong Tĩnh tránh né câu hỏi đó, lý nào là... Cậu thấy chua xót làm sao, ban đầu cứ nghĩ hắn nhất thời nhàm chán mình và muốn tìm chút thú vui với Đằng Vân, nhưng cùng lắm cũng chỉ dừng ở mức “đụng chạm” bên ngoài, nếu quả thật hắn yêu cậu ta, rồi cùng lên giường, chẳng những tổn thương tình cảm của cậu mà còn xúc phạm lòng tự tôn của cậu!
- Phong chủ tịch\, anh là người đã kết hôn\, dù có chán ghét tôi thế nào thì cũng đừng ngoại tình để người ta cười chê!
Lâm Hi liền đứng dậy bỏ đi, Phong Tĩnh lập tức bước theo, nhanh chóng cầm lấy tay cậu kéo lại. Cậu phản kháng định đẩy hắn ra nhưng bị hắn giữ chặt, hai bên nhìn nhau không khoan nhượng thiếu điều muốn “phóng hỏa” tới nơi.
- Em nhìn tôi bằng ánh mắt gì vậy hả? Xem thường tôi ư?
- Là tự anh khiến cho người khác xem thường! Buông ra! Bỏ cái tay dơ bẩn đó ra!
Nghe Lâm Hi buông lời xúc phạm, Phong Tĩnh liền ghìm chặt lấy hai cánh tay cậu rồi đè vật cậu lên ghế sofa! Hành động quá nhanh, khiến Lâm Hi bất ngờ, tiếp theo thấy mình đã bị vật ngửa ra, còn Phong Tĩnh đè ở phía trên cậu, hai đầu gối chống xuống sofa. Ánh mắt giận dữ khi hắn phóng tầm nhìn từ trên cao xuống cậu:
- Em nói tay ai dơ bẩn\, hả? Lâm Hi\, đừng nghĩ tôi không dám làm gì em!
- Anh có vợ\, nhưng lại dùng bàn tay đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-vo-vo-yeu-cua-chu-tich-ac-ma/2966888/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.