Bên ngoài, tài xế riêng vừa rời khỏi một con hẻm vắng, vào trong xe hơi và báo cho Trần Thế Ninh biết, người nhân viên của công ty tổng vệ sinh đã y theo lệnh anh, đưa bì thư kia cho Lâm Hi rồi! Trần Thế Ninh gật đầu, xem như tạm ổn chuyện này, còn vấn đề về những nguồn vốn đầu tư của Lâm Thị, anh nghĩ sẽ nhờ tới chính khách Q giúp một tay. Phong Tĩnh càng muốn bức ép thì anh càng không chịu thua, cứ chờ đi, rồi sẽ trả đũa gấp đôi! Xe của Trần Thế Ninh vừa chạy đi thì chiếc Limo chạy về. 
Nghe tiếng quản gia Lương chào chủ tịch ở dưới nhà, Lâm Hi liền nhét nửa tấm ảnh vào bì thư, cất nhanh vô ngăn kéo bàn dưới cùng. Lấy lại dáng vẻ bình thường, cậu đi xuống phòng khách, vừa thấy hắn đã mỉm cười bước đến. Phong Tĩnh dang hai tay ra ôm lấy vợ, hôn một cái lên má cậu, trêu chọc khi hỏi: 
- Ở nhà có nhớ anh không? 
- Đừng như vậy\, để giúp việc hay quản gia Lương thấy\, lại xấu hổ lắm. - Lâm Hi vuốt nhẹ viền áo vest của hắn\, ngước mặt bảo - Chắc dạo này công việc ít rồi. Em chỉ sợ anh vì em mà ảnh hưởng công việc thôi. 
- Phong Tĩnh này có phải người không phân biệt công tư đâu. Thời gian này việc đúng là ít đi một chút\, thảnh thơi hơn rồi nên tranh thủ về nhà với em. 
- Được được\, mau đi tắm sạch sẽ và thay đồ cho ấm\, người anh lạnh cóng rồi đấy. 
Phong Tĩnh vẫn ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-vo-vo-yeu-cua-chu-tich-ac-ma/2966786/chuong-71.html