Lâm Hi gạt phắt tay Trần Thế Ninh ra, cả người hơi nghiêng nhẹ, chịu đựng cơn đau đầu mà bảo: 
- Đủ rồi...! Đừng nói nữa... Đầu tôi như muốn nổ tung... Anh buông ra đi! 
- Đừng gấp gáp\, cứ để từ từ rồi em sẽ nhớ lại thôi\, tôi sẽ ở cạnh em. 
Trần Thế Ninh muốn ôm Lâm Hi nhưng cậu quyết liệt đẩy ra, một cú nhói lên đỉnh đầu, đau buốt tới nỗi làm cậu choáng váng, ngất lịm đi. Trần Thế Ninh giật mình lay gọi cậu, vừa lúc cửa bật mở, tay vệ sĩ vào báo thấy xe Limo của Phong Tĩnh dừng trước tiệm cafe! Khỉ thật, vào đúng lúc này mà lại... Trần Thế Ninh mím nhẹ môi, vừa nhìn Lâm Hi ngất xỉu trên ghế vừa đắn đo vài giây, lúc này không nên trực tiếp chạm mặt Phong Tĩnh, khéo hắn không cho anh rời khỏi đây luôn! Sau cùng anh cởi áo vest đắp cho cậu, rồi mau chóng rời đi bằng lối cửa sau. 
Phong Tĩnh túm cổ chủ tiệm cafe, bắt dẫn đến chỗ của Trần Thế Ninh! Lúc hắn đạp cửa đi vào đã không thấy anh ta đâu nữa, chỉ mỗi Lâm Hi nằm bất tỉnh trên ghế. Hắn lập tức chạy đến lay gọi, tiếp theo bế cậu lên, tức tốc đưa ra xe Limo. 
Xem qua tình hình Lâm Hi, bác sĩ tư được gọi đến King House đắp chăn cho cậu, đứng dậy nhìn Phong Tĩnh đang sốt ruột: “Phu nhân chỉ bị ngất thôi, không có bị thương gì cả, chủ tịch yên tâm và hãy chờ tới lúc phu nhân tỉnh lại”. Bảo quản gia Lương tiễn chân bác sĩ, Phong Tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-vo-vo-yeu-cua-chu-tich-ac-ma/2966781/chuong-73.html