‘ Nếu không.... cậu ’ Thời Tất Thanh đương nói nửa lời muốn ngỏ ý hệ thống, chợp bị ngắt ngang lời bởi người bên cạnh.
Thời Tất Thanh lúc này gương mặt xấu đi trông thấy, hắn đen mặt hướng ánh mắt đến trên người nam nhân. Lời nói của Trần Cảnh Dư phút chốc bị nghẹn ở cổ họng, rối rắm nhưng cũng sợ án mạng xảy ra, Trần Cảnh Dư cắn răng, trong lầm thầm hạ quyết tâm.
Chính trực to lớn đến mức đối nghịch cả cái nhìn uy hiếp của thiếu gia, cũng là chen miệng quản chuyện của Hạ Cảnh Xuyên “ Thiếu gia, tôi không phải kẻ lắm lời quản chuyện của anh, nhưng mà.... ”
Cố Doãn bẽn lẽn chờ không nổi, giựt luôn miếng bánh trên tay Thời Tất Thanh, nhét vào mồm, vì hóng chuyện mà quên đi cả đạo lý gọi là khoảng cách. Cảm nhận đồ vật bị đoạt đi mất, Thời Tất Thanh hơi nhíu mày, liếc sang nhìn thiếu niên ăn đến ngon miệng, cũng chưa nói gì nhiều.
Trở về với kẻ trước mặt, kí ức bên không thiếu những lần bị khuyên ngăn bởi những kẻ như thế này, trong đó, bí thư toàn thời gian là Trần Cảnh Dư, người này đi theo Hạ Cảnh Xuyên quán xuyến công ty. Có tài có thực lực, năng lực học tập và tay chân mau lẹ, tuy có lòng lớn, lại quá thiện lương, lắm mồm.
Cũng có phần văn tĩnh, chỉ là về sau, được nước làm tới, lấn lướt hết lần này đến lần khác trên đầu hắn, Thời Tất Thanh cười khẩy, hắn vươn tay cầm ly nước, nhấp môi uống một hớp sữa. Vốn dĩ ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-tuyet-tan-uoc-nguyen-dem-sao-sau-mua/3590334/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.