Lúc tỉnh lại, đập vào mắt Quý Hân Nhiên là khuôn mặt của Đỗ Trường Luân, vô cùng lo lắng bất an, xung quanh trắng toát, tay cô còn có kim truyền dịch, hẳn là ở trong bệnh viện.
“Hân Nhiên, em tỉnh rồi?”, giọng Đỗ Trường Luân khàn khàn mang theo chút vui mừng, mắt ươn ướt.
“Trường Luân, sao em lại ở đây?”
Cô nhớ rõ lúc mình té ngã từ trên lầu xuống, Chung Tấn kia vẫn còn đuổi theo cô: “Chung Tấn kia đâu?”, cô hơi giật mình, chỉ cảm thấy ót hơi đau.
“Đừng cử động”, Đỗ Trường Luân nhẹ đè vai cô lại: “Hắn ta đã bị cảnh sát bắt được, em yên tâm, không sao đâu”.
Cảnh sát tiến hành theo dõi Vạn Tuệ, phát hiện ra Chung Tấn và chiếc xe bị trộm kia, sau đó theo dõi hắn ta, may mà đến kịp, nếu không… Đỗ Trường Luân không dám nghĩ thêm, chỉ vội nắm chặt tay cô.
Tay anh vô cùng ấm áp, Quý Hân Nhiên cảm thấy rất an tâm.
“Mẹ em đâu?” Cô không nhìn thấy Trữ Băng, mấy hôm nay chắc chắn bà lo lắng gần chết, không biết cơ thể thế nào.
“Bệnh tim bác tái phát, bác sĩ nói không thể quá kích động, em yên tâm, bác đã biết em không sao, Tiểu Lệ ở nhà cùng bác, không có chuyện gì”. Đỗ Trường Luân an ủi cô.
“Mẹ có biết…?” Chuyện lần này căn nguyên có liên quan đến Quý Kiến Đông, cô không biết mẹ đã biết gì chưa.
“Bác chỉ biết là có người vì tiền mà bắt cóc em, chuyện khác đều không biết, chuyện này chỉ có rất ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-o-phia-tay/2705836/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.