Chỉ qua một đêm, Quý Hân Nhiên đã lạc giọng, nói không ra lời.
Mọi người đều nghĩ cô là vì chuyện công ty mà bệnh, Trữ Băng đau lòng nói: “Hân Nhiên, con đừng nghĩ nhiều, mọi chuyện đều có số cả, thực sự không có cách nào mẹ cũng hiểu.”
Qúy Hân Nhiên chỉ mờ mịt gật gật đầu.
Mỗi ngày đều thật dài, thật gian nan. Trong công ty, lòng người dao động, những lời đồn đại vang khắp. Mấy lần họp hội nghị cổ đông, mọi người đều có những ý kiến bất đồng. Có người đề nghị chuyển nhượng hạng mục Quảng trường Thời Đại với giá thấp, cũng có người không đồng ý, cho rằng như vậy không khác gì tự sát, sẽ ảnh hưởng đến việc bán nhà của công ty. Bàn bạc một hồi cũng không đi đến đâu.
Về cơ bản Quý Hân Nhiên không nói gì, cô cảm thấy mình không có quyền lên tiếng. Sau khi tan họp, cô hỏi Trần Bỉnh Đức: “Chú nghĩ sao?”
“Hân Nhiên, nếu không vạn bất đắc dĩ thì không thể chuyển nhượng Quảng trường Thời Đại được”
“Vì sao?”
“Thứ nhất, cái này ảnh hưởng đến hình ảnh của công ty, mấy năm nay, bất động sản là trọng điểm của công ty ta, hơn nửa lợi nhuận đều là từ đó mà ra. Nếu bây giờ chuyển nhượng thì sẽ là đòn đả kích quá lớn với bộ phận bất động sản. Mặt khác, đối thủ cạnh tranh của chúng ta còn đang chờ chúng ta sơ sẩy nữa. Hơn nữa, bản thân quảng trường Thời Đại là một hạng mục rất tốt, sau khi hoàn thành lợi nhuận sẽ rất cao, giờ bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-o-phia-tay/2705788/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.