Một mùa Noel cũ.
Trong thánh đưởng. (1)
Dưới tháp chuông, có chàng trai tóc bạch kim diện bộ vest trắng ngầng mặt nhìn cây thánh giá. Cả người anh toát lên khí lạnh như một thể xác đã thiếu vắng linh hồn. C
Khi tiếng chuông đêm Thánh lễ ngân lên, anh hỏi một câu vào bầu trời đêm: "Mùa noel về rồi, em có biết không?"
Một câu hỏi chỉ dành riêng cho một người con gái. Người ấy chiếm vị trí độc nhất trong trái tim anh nên Chúa không thể trả lời. 2
Đêm nay, người người vui. Vạn vật hí hửng hồi sinh đón mừng Thánh Chúa. Chỉ có riêng anh là đi ngược lại. Anh đang dần tìm về với cõi vĩnh hằng.
Thánh đường vang vọng tiếng kinh cầu. Mừng một mùa giáng sinh an lành, hạnh phúc.
Đêm dần khuya. Người đi lễ ra về. Dưới tháp chuông, anh chàng tóc bạch kim vẫn còn đứng đó. Sương khuya thấm lạnh ướp hồn người tình si. Cơ thể anh không còn sự sống. Đổ xuống dưới tháp chuông.
Cái lạnh của đêm đó giống như lần này. Nhưng may mắn đêm đó chúa đã cứu vớt linh hồn anh. Ông yêu thương nói: "Cha cho con hồi sinh để đi tìm người thương viết tiếp chuyện tình còn dang dở."
Người thương anh nay đã tìm được. Nhưng chuyện tình của hai người đã lỡ dỡ còn đâu!
"Lần này con buông thôi! Cho con được đi theo Người!"
"Trần Khải! Người con thương vẫn còn thương con. Của con mãi mãi thuộc về con. Con hãy đưa tay nhận lấy!"
Liền đó, một tiếng gọi như xé nát tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-noel-ve-roi-em-co-biet-khong-/3355517/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.