Ở trong phòng dành cho quản lí.
“Sao lúc nãy anh nói như thế?” Như Ý giận dỗi.
Vĩnh Kỳ ánh mắt đau lòng nhìn Như Ý. Anh muốn nói với cô: Anh yêu em! Anh muốn làm chồng em nên không ngu dâng em cho thằng đàn ông khác.
Nhưng thấy cô buồn anh ấy chỉ nói: “Em không thấy bên cạnh anh ta có phụ nữ à!”
Cô thấy chứ! Thấy cô gái lai tây có thân hình câu dẫn đàn ông phạm tội đu bám cánh tay anh. Nếu không tận mắt thấy cảnh anh thâm tình để mặc cho cô ta càn quấy thì cô đã không theo Vĩnh Kỳ rời đi.
Cô đang phân vân không biết mình có thể đóng mặt dày, trơ trẽn níu kéo người yêu cũ được đến khi nào?
Thôi thì nước dâng đến đâu đắp đất cao tới đó. Dày được bao nhiêu thì dày. Miễn sao một nhà ba người đoàn tụ.
Cô nhìn Vĩnh Kỳ, bắt gặp ánh mắt tối đen của anh ấy, cô bèn đứng lên: “Em ra làm việc tiếp đây!”
“Em cứ ở trong này! Để anh bảo Amy thay em!”
“Khỏi, em làm được!” Cô gạt cánh tay chắn giữ người của Vĩnh Kỳ.
Anh ấy không những thu lại cánh tay mà nhân đó còn ôm cô ghì chặt.
“Vĩnh Kỳ, anh làm em khó thở đấy!” Như Ý tỏ vẻ khó chịu. Cô cứ động đậy muốn thoát ra.
Anh ấy biết nhưng cố níu kéo được chút nào hay chút nấy: “Cho anh ôm em thêm một phút thôi!”
“Vĩnh Kỳ, anh đang làm sai thỏa thuận của chúng ta!” Cô nhớ là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-noel-ve-roi-em-co-biet-khong-/3351600/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.