Như Ý bạo dạn: “Nơi nào…chỉ có hai ta ý!”
Trần Khải sững sờ. Không thể tin vào tai mình: “Anh không nghe nhầm đấy chứ?”
Người nào kia thật muốn leo xuống khỏi xe đâm đầu vào đống rơm. Người ta đã mặt dày, bỏ qua bảy bảy bốn mươi chín lần xấu hổ đề nghị một điều mà từ trước đến nay cô chưa từng dám nghĩ đến. Vậy mà…
“Anh có phải là trai thẳng không?” Cô vừa ngượng vừa bực mình. Hai gò má nóng lên như người sốt trên bốn mươi mấy độ.
Trần Khải cười hì hì, véo má cô, mặt dày cấp thượng thừa: “Em tự kiểm tra xem!”
Cô xuống xe, hai tay chống hông, hất cằm ra lệnh: “Lui ra sau!”
Anh ngơ ngơ ngác ngác không hiểu hôm nay người yêu mình bị làm sao? Nên cứ nhìn sững vào mặt cô, lề mà lề mề không chịu đổi vị trí. Như Ý chướng mắt. Cô bặm môi leo lên giành vị trí lái xe.
Hành động ngông cuồng có chủ ý nhưng lại vô tình lọt thỏm vào lòng anh, ngồi trúng chỗ không nên trúng.
“Cái gì đấy?” Nó cứ ngọ nguậy chạm vào vòng ba của cô.
Trần Khải cười khổ. Chẳng biết trả lời sao.
“Mấy ngón tay hư, hả?” Cô quay người chộp lấy bàn tay phải của anh ở gần đó.
“Không phải! Cái này còn nguy hiểm hơn. Mà đây là lần thứ hai em chạm vào nó rồi nhé!” Anh nhìn cô cười không nổi.
Mất mấy giây để nhớ lại. Rốt cuộc Như Ý cũng hiểu ra. May mà hôm nay cô đóng vai mặt dày nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-noel-ve-roi-em-co-biet-khong-/3351590/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.