Chuông tan trường vừa reo, chục cái đầu đinh bu quanh một người.
"Lão đại, mai Noel đêm nay anh đưa bọn em đi quẩy bữa?"
"Đúng đó, năm ngày rồi chưa quẩy ngứa hết cả tay chân!"
Chàng trai mái tóc màu bạch kim lòa xòa phủ cả một con mắt, dáng vẻ cà lơ phất phơ ném chiếc balô cho đám anh em rồi búng tay: "OK, anh mày duyệt!"
"Hoan hô lão đại! Hoan...h...ô..ố...!"
Mười cái miệng đang phấn khích chợt ngậm chặt. Vì bắt gặp một cái khoát tay bảo im mồm của chàng trai tóc trắng.
"Bảy giờ, địa điểm cũ!"
"Tuân lệnh lão đại!"
Bảy giờ hẹn chưa đến. Chàng trai tóc bạch kim định dạo gió một vòng xem không khí đón Noel của thành phố như thế nào. Anh vừa huýt sáo vừa tung chiếc áo khoác lên cao. Chỉ một động tác giơ hai tay lên, chiếc áo đã nằm đúng vị trí.
Anh ngồi lên tay vịn cầu thang gỗ từ tầng ba xuống tầng trệt bằng mông. Cách đi không dùng chân này vừa nhanh vừa sảng khoái. Vậy mà, cha anh không ưng, ông quát lên.
"Khải! Con đi đứng kiểu gì thế?"
Khải cười hì hì: "Cha, con toàn đi như vậy! Một công đôi việc, vừa khỏi mỏi chân vừa tiện lau bóng cầu thang!"
"Con với cái! Làm người không muốn, thích làm khỉ!"
Anh nhìn cha bằng một con mắt rồi đưa tay ôm lấy mặt cha: "Cha, con tuổi Thân mà!"
Không đối diện với con trai thì thôi, đứng trước mặt thằng con bảo bối rồi, ông lại giận: "Mày để tóc tai kiểu gì thế?"
Khải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-noel-ve-roi-em-co-biet-khong-/3351563/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.