Ba tháng kỳ nghỉ nói dài cũng dài, nói ngắn cũng ngắn, dù sao một nửa kỳ nghỉ Thời Hoài đều vượt qua trên giường.
Cho nên Thời Hoài tràn ngập chờ mong đến ngày đi học, cậu muốn thoát khỏi móng vuốt của Ngu Trì Cảnh!
Vất vả lắm mới chờ được đến khai giảng, Ngu Trì Cảnh đưa cậu đến trường học, cậu lại thấy không vui. Cả đường đi cậu đều ngoan ngoãn nắm lấy tay Ngu Trì Cảnh, vào ký túc xá, bạn cùng phòng chào hỏi cậu, cậu cũng chỉ mím môi không dám cười, sợ hãi vẫy vẫy tay.
Trên cổ cậu còn có dấu hôn hôm qua Ngu Trì Cảnh ác ý để lại, hai bên đùi bủn rủn, eo cũng bủn rủn.
Tối hôm qua, Ngu Trì Cảnh bắt nạt cậu rất thảm.
Thời Hoài dựa vào giường nhìn Ngu Trì Cảnh giúp mình trải chăn đệm, sửa sang đồ đạc, đột nhiên thấy tủi thân.
Ai nói chỉ có Ngu Trì Cảnh không nỡ, cậu cũng không nỡ. Cậu không muốn thoát khỏi móng vuốt của Ngu Trì Cảnh chút nào, cậu muốn lúc nào cũng được ở bên cạnh Ngu Trì Cảnh, cho dù luôn bị hắn bắt nạt, bị hắn làm khóc.
Thời Hoài gục mặt xuống, ôm lấy Ngu Trì Cảnh đang kiểm tra mọi thứ. Ngu Trì Cảnh sửng sốt, nhìn thoáng qua ngón tay đang bám chặt trước bụng mình, cười.
"Cũng đầy đủ hết rồi, đi thôi, anh đưa em đi ăn cơm."
Thời Hoài bị Ngu Trì Cảnh kéo ra phía trước, nửa ôm ra ngoài, dọc đường đi không ai nói lời nào. Ngu Trì Cảnh đưa cậu đến một quán cơm Nhật, rẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-nho-lanh-lanh/3593401/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.