Ngu Trì Cảnh đút cháo cho Thời Hoài xong, lại giúp Thời Hoài massage eo và chân rồi mới bế Thời Hoài ra lau khô, mặc quần áo xong xuôi nhét vào trong chăn, hôn cậu một hồi, sau đó ra ngoài mua cơm tối.
Trong lúc cậu đút cơm cho Thời Hoài, Thời Hoài đáng thương nhìn hắn, hắn cười hỏi làm sao, Thời Hoài lắp bắp nói: "Cá con, tối nay có thể không... không làm không?"
Ngu Trì Cảnh múc một thìa cơm, nhìn cậu ăn rồi mới gật đầu nói: "Ừm, tối nay không chơi em."
Thời Hoài lập tức thở phào nhẹ nhõm, khóe mắt và lông mày đều hiện lên ý cười, kết quả chờ đến khi ăn hết bát cơm, Ngu Trì Cảnh mới nói hết câu nói vừa dang dở, mặt mày cậu lại xìu xuống.
"Bé con đến chơi anh đi."
Thời Hoài không nhớ mình bị bế lên bồn rửa tay thế nào, Ngu Trì Cảnh tắm cho cậu xong không mặc quần cho cậu, đôi chân trần trụi như thể có thể rơi vào hiểm cảnh bất cứ lúc nào.
Ví dụ như bây giờ, người kia đang xoa véo trong bắp đùi cậu, eo cậu đã mềm nhũn, chỉ có thể bất lực ghé vào lòng ngực Ngu Trì Cảnh, nhỏ giọng thở dốc, sức chú ý toàn thân đều tập trung ở chỗ kia. Mỗi một động tác nhỏ của Ngu Trì Cảnh đều khiến cậu cảm nhận được hết sức rõ ràng.
Mắt cá chân bị nắm, gan bàn chân mềm mại bị bắt đặt lên nơi nào đó nóng rực cọ cọ, quá nóng, cậu bị nóng đến mức cuộn tròn ngón chân lại.
"Bé con, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-nho-lanh-lanh/3593399/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.