🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Em muốn... Muốn đi bệnh viện."



Thời Hoài như người sắp chết bắt lấy một tia hy vọng cuối cùng, ngón tay bám chặt vào cánh tay Ngu Trì Cảnh, Ngu Trì Cảnh thậm chí còn cảm thấy Thời Hoài sắp bóp nát xương cốt mình.



Đau quá.



"Được, được, anh đưa em đi, em đừng vội, bé con, em bình tĩnh một chút."



Ngu Trì Cảnh không biết mình bế Thời Hoài lên xe thế nào, hắn còn không dám buông tay ra, giống như chỉ cần hắn buông tay, Thời Hoài sẽ biến thành sương mù tan đi mất.



Thời Hoài dựa vào lòng hắn, cậu khóc, vẫn luôn khóc, không phát ra bất cứ âm thanh nào, chỉ biết dại ra mà rơi nước mắt.



Thời Hoài không hiểu ý nghĩa của tử vong. Bỗng nhiên cậu phát hiện, cậu vốn dĩ không biết tử vong là gì, là rời đi, là biến mất, là mãi mãi không còn nữa, là đau đớn đến tột cùng?



Nhưng bây giờ cậu không cảm nhận được gì cả, vì sao cậu không biết rời đi, biến mất, mãi mãi không còn nữa là gì? Vì sao cảm giác đau đớn cũng trở nên mờ nhạt? Vì sao tất cả cảm giác của cậu lại trở nên mơ hồ? Vì sao? Rốt cuộc, người chết là ai? Là ông nội? Hay là một phần trái tim của cậu? Tất cả cảm xúc bắt nguồn từ trái tim.



Ngu Trì Cảnh ôm mặt Thời Hoài, lần đầu tiên hắn cảm thấy sợ hãi như vậy.



"Bé con, em đừng như vậy, em nhìn anh đi."



Thời Hoài ngoan ngoãn nhìn qua, đồng tử trống rỗng đâm vào mắt hắn khiến hắn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-nho-lanh-lanh/3593393/chuong-30.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mưa Nhỏ Lành Lạnh
Chương 30
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.