Thời Hoài nằm trên giường ngơ ngẩn một hồi, hoàn hồn rồi cậu nằm nghiêng người cuộn tròn trên chăn. Ngu Trì Cảnh cười vỗ mông cậu, hỏi cậu: "Ấm ức?"
Thời Hoài kéo dài giọng: "Không phải... Chăn anh thơm quá, em nằm một lát."
"Vậy đêm nay em ngủ ở đây được không?"
Ngu Trì Cảnh ngồi sau cậu, một tay đỡ lấy đầu cậu, cúi người ghé vào tai cậu nói chuyện.
Thời Hoài chớp chớp mắt, quay đầu lại nhìn hắn, không ngờ hắn quá gần, cậu vừa quay lại đúng lúc cọ môi vào môi hắn.
"Làm gì?" – Ngu Trì Cảnh cười: "Hôn anh tức là đồng ý?"
Thời Hoài rụt ra sau nhưng bị tay Ngu Trì Cảnh chặn lại, cậu chỉ có thể giơ tay đẩy đẩy Ngu Trì Cảnh.
"Em không đồng ý."
"Chỉ ngủ ở đây một đêm thôi, anh sẽ không làm gì đâu."
Ngu Trì Cảnh nằm xuống, ôm lấy cậu từ phía sau, ngực hắn kề sát lưng cậu.
Nhiệt độ cơ thể Ngu Trì Cảnh hơi cao, Thời Hoài vô thức rụt lại gần hắn hơn, không muốn rời đi nguồn nhiệt này, cảm giác ấm áp dễ chịu khiến cậu thoải mái, lười biếng híp híp mắt.
Thời Hoài hơi mệt, tối qua cậu ngủ quá muộn.
Ngu Trì Cảnh vẫn còn hỏi: "Được không bé con? Anh sẽ không làm gì đâu. Anh chỉ muốn ngủ cùng em thôi, tối hôm qua không được ôm em ngủ, anh ngủ không ngon."
Thời Hoài ngáp một cái, khóe mắt nổi lên nước mắt sinh lí.
"Được rồi, nhưng mà anh phải nhắc em để em gọi điện cho ông nội. Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-nho-lanh-lanh/3593387/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.