Trận chung kết diễn ra vào ba giờ chiều hôm sau, cũng là thứ sáu, thi đấu xong mọi người được nghỉ cuối tuần.
Tất cả mọi người đều lo lắng vô cùng, chỉ có Ngu Trì Cảnh vẫn giữ dáng vẻ không thèm để ý.
Hôm nay Thời Hoài mặc áo khoác cổ cao, kéo quá đến tận trên cùng, dựng thẳng cổ áo một cách quy củ để che đi vết cắn. Mặc dù đã che được vết cắn, Thời Hoài vẫn không dám cười với bất kỳ nam sinh nào cả, không dám liếc nhìn bất kỳ ai, càng không dám nhận đồ từ người khác nữa.
Cậu chỉ dám cầm chai sữa Ngu Trì Cảnh mua cho cậu, chậm rãi uống từng ngụm nhỏ.
Có vẻ như Ngu Trì Cảnh rất thích mua loại sữa này để dỗ cậu, lần trước Lâm Nhã cũng mua cái này, không biết có phải do Ngu Trì Cảnh nói cho Lâm Nhã biết hay không.
Nhưng cậu chưa từng nói cậu thích cái này, có lẽ Ngu Trì Cảnh coi cậu là trẻ con thật.
Ngu Trì Cảnh chớp chớp mắt, hơi thất thần.
So với Ngu Trì Cảnh, đúng là cậu có vẻ vô tri như trẻ con, cậu không biết rất nhiều thứ, nhưng cậu không nên không biết chúng.
Bây giờ cậu cực kỳ muốn biết.
Nhưng nếu hỏi Ngu Trì Cảnh, chắc chắn Ngu Trì Cảnh sẽ không nói cho cậu biết. Ngoài Ngu Trì Cảnh ra, cậu không tìm được ai khác để hỏi.
Nên hỏi ai mới được đây!
...... Tạ Du!
Mắt Thời Hoài sáng rực lên.
Điện thoại của Ngu Trì Cảnh ở trong túi Thời Hoài, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-nho-lanh-lanh/3593384/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.