Cô nghĩ có lẽ mình quáích kỉ, cô không thể hứa gì với Hứa Dực Trung, cô sợ đối diện với Đồng TưThành, cô không thể hứa như vậy. Nghiêu Vũ khẽ nói: “Xin lỗi, Hứa Dực Trung, emyêu anh, nhưng bây giờ em không thể bỏ anh ấy”.
Thiên Trần đi làm về, sau bữa cơm tẻ ngắt như thườnglệ, Lâm Hoài Dương vào phòng làm việc. Thiên Trần muốn nói chuyện với anh,nhưng chưa tìm được chủ đề. Cô bật ti vi, thấy đang chiếu bộ phim Hạnh phúc đẹpnhư hoa, cũng khá hấp dẫn, cô nghển cổ gọi anh: “Hoài Dương! Anh ra xem ti vivới em được không?”
“Anh đang bận!”.
Thiên Trần xem một lát, thở dài tắt ti vi, lên mạng.
Gặp Nghiêu Vũ và Tuệ An đang online, cả ba lại tángẫu.
Tán chán rồi, Thiên Trần nhìn đồng hồ đã mười một giờđêm, phòng sách vẫn không có động tĩnh gì, cô ngó vào, Lâm Hoài Dương vẫn đangcắm cúi trước vi tính. Cô đứng sau anh nhìn một lúc, anh ngẩng nhìn cô, mỉmcười, lại tiếp tục.
Thiên Trần tò mò hỏi anh: “Đây là gì vậy?”.
“Dài lắm, nói em cũng không hiểu, vấn đề quá chuyênmôn, khi nào em đi phỏng vấn liên quan đến vấn đề này anh sẽ nói”.
“Vậy em chơi một lúc rồi ngủ”.
“Ừ”.
Lâm Hoài Dương không hiểu ý cô, Thiên Trần rất thíchnghe anh nói những vấn đề chuyên môn của anh, cũng như cô, thích kể cho anhnghe những câu chuyện vui khi cô đi phỏng vấn.
Thiên Trần thở dài, cô đã cố gắng, gợi ý Lâm HoàiDương biết cách chăm sóc âu yếm cô, nhưng anh vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-nho-hong-tran/2002962/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.