Hứa Dực Trung giậtmình, mím môi. Anh nhìn Nghiêu Vũ qua gương chiếu hậu, vẫn vẻ lơ đãng,nhàn tản, ánh mắt như cười như không. Cô nói câu đó cho ai nghe? Cômuốn đưa Đồng Tư Thành về nhà thật sao?
Bố Nghiêu Vũ dè dặt liếc nhìn con gái, thongthả nói: “Nghiêu Nghiêu hôm nay chú Hoàng bảo gặp con ở ngoài đường đivới một cậu rất bảnh trai, cậu ta là ai?”
“À, một người bạn ở thành phố A”. Nghiêu Vũvừa thu dọn đồ vừa trả lời.
“Bạn trai của Đỗ Lối?”.
Nghiêu Vũ để món đồ trên tay xuống, chăm chúnhìn ông: “Ấy, bố đừng đoán lung tung, chỉ là bạn, chuyện anh ta vàĐỗ Lối không liên quan đến con”.
“Bao giờ con cũng mang bạn trai về?”.
Nghiêu Vũ nhăn nhó, Hứa Dực Trung nói đúng, thìra bố mẹ cô cũng sốt ruột. “Bao giờ tìm được con sẽ mang về”.
“Ừ, vậy con đã nghĩ ra chưa, Đồng Tư Thành…”.
“Bố! Cứ chai nước nào chưa mở nắp là mang vềsao?!”. Cô sầm mặt, không nói nữa.
Bố cố hơi hoảng, “Bố không có ý đó, nhưng connên nghĩ cho thông nếu vẫn còn thích nó. Không tha thứ cho nó đượcsao? Người ta muốn vươn tới một cuộc sống tốt có gì không hay? Coi nhưvẫn có chí tiến thủ. Con người ta chẳng có lúc sai, biết sai mà sửalà tốt, nếu thực lòng không thích, thì tìm người khác”.
Nghiêu Vũ thở dài, “Cứ để con tự giải quyết.Bố mẹ lo vừa thôi, con nói trước, không ai được xen vào!”.
Bố cô cười: “Được, bố tin con mắt Nghiêu Nghiêunhà ta, con định vẫn tiếp tục làm ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-nho-hong-tran/2002917/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.