Nghiêu Vũ để món đồ trên tay xuống, chăm chúnhìn ông: “Ấy, bố đừng đoán lung tung, chỉ là bạn, chuyện anh ta vàĐỗ Lối không liên quan đến con”.
“Bao giờ con cũng mang bạn trai về?”.
Nghiêu Vũ nhăn nhó, Hứa Dực Trung nói đúng, thìra bố mẹ cô cũng sốt ruột. “Bao giờ tìm được con sẽ mang về”.
“Ừ, vậy con đã nghĩ ra chưa, Đồng Tư Thành…”.
“Bố! Cứ chai nước nào chưa mở nắp là mang vềsao?!”. Cô sầm mặt, không nói nữa.
Bố cố hơi hoảng, “Bố không có ý đó, nhưng connên nghĩ cho thông nếu vẫn còn thích nó. Không tha thứ cho nó đượcsao? Người ta muốn vươn tới một cuộc sống tốt có gì không hay? Coi nhưvẫn có chí tiến thủ. Con người ta chẳng có lúc sai, biết sai mà sửalà tốt, nếu thực lòng không thích, thì tìm người khác”.
Nghiêu Vũ thở dài, “Cứ để con tự giải quyết.Bố mẹ lo vừa thôi, con nói trước, không ai được xen vào!”.
Bố cô cười: “Được, bố tin con mắt Nghiêu Nghiêunhà ta, con định vẫn tiếp tục làm ở công ty đó à?”.
“Ha ha, nếu không nuôi được mình con sẽ quay về”.
Đỗ Lối xám mặt nghe điện thoại của bố. Chủnhiệm Đỗ trách con gái: “Thật ấu trĩ, sao lại nhờ Nghiêu Vũ đưa DựcTrung đi mua đồ? Con nên đi với nó. Buổi tối hai đứa đến đây, bố đãchuẩn bị ít quà để Dực Trung mang về biếu ông cụ bên đó”.
Đỗ Lỗi giận sôi người, sao anh ta có thể vừaquay người đã đi tìm Nghiêu Vũ? Lại rất mực thân thiết. Nghiêu Vũ đãlàm gì cho anh ta? Đỗ Lỗi không tin cô lao tâm khổ tứ vẫn không làmHứa Dực Trung động lòng. Cô sẽ dốc sức thúc đẩy Gia Lâm đầu tư vàothành phố này. Cô đã nhận ra vẻ phấn khởi và thái độ tán thưởngcủa Hứa Dực Dương, cô nhất quyết không bỏ qua.
“Chú không say, đang vui, muốn uống với cháu vàicốc nữa”. Chủ nhiệm Đỗ kéo tay Hứa Dực Trung không cho đi, lại nóitới Đỗ Lối: “Cháu biết không, Tiểu Lối nhà chú xưa này kĩ tính,cháu là bạn trai đầu tiên của nó, nó chịu mang về nhà, không dễ đâu!Tục lệ ở đây, nếu chưa chắc chắn, con gái sẽ không đưa bạn trai vềgặp bố mẹ, gặp rồi, nghĩa là đã ưng thuận. Con gái ở đây hai nhăm,hai sáu phần lớn cũng lập gia đình, tuổi cháu cũng không nhỏ, mấyngày nữa xem ngày, lo liệu chuyện này, chúng tôi cũng yên tâm”.
Hứa Dực Trung không ngờ, ở đây đưa bạn trai vềnhà còn có quy định bất thành văn như vậy. Anh thầm trách Đỗ Lối,không nói trước. Thảo nào dạo Tết hai nhà đều long trọng như vậy.
“Đỗ Lối!”. Hứa Dực Trung xông ra khỏi phòng gọito.
Đỗ Lối đi đến, Hứa Dực Trung lườm cô. Cô nhấccái cốc trong tay bố, “Bố, ngày mai chúng con đi sớm, tối nay không nênuống nhiều”.
“Được, được!”. Chủ nhiệm Đỗ cười tít mắt.
Hứa Dực Trung vội đứng kên, “Chúng cháu đi đây,chú nghỉ sớm đi ạ”.
Trở về khách sạn, Hứa Dực Trung thấy đầu hơiváng rượu thuốc ngấm lâu, anh gõ tay vào đầu, lên giường nằm, khôngnén gọi điện thoại cho Nghiêu Vũ. “Tiểu Vũ, ngủ chưa?”.
Nghiêu Vũ đang tắm, bố cô tiện tay nhấc máy,Đồng Tư Thành? Ông không lên tiếng, đang nghĩ nên nói thế nào, thìthấy giọng đàn ông bên kia lại tiếp, “Ngày mai tôi đến đón em, đừngtắt máy”.
“Nó đang tắm, anh là ai?”.
Hứa Dực Trung giật mình đầu tỉnh hơn, “Xin lỗi,cháu tưởng là cô ấy, cháu là Hứa Dực Trung, ngày mai Nghiêu Vũ đi xecủa chúng cháu về thành phố, bác trai phải không ạ?”.
Tập đoàn Gia Lâm cho hai xe đến. Hứa Dực Trungtự lái xe của mình, Đỗ Lối ngồi ghế bên cạnh. Nghiêu Vũ chào chủnhiệm Đỗ xong lên xe. Chủ nhiệm Đỗ vui vẻ nói với Hứa Dực Trung,“Dực Trung, đi đường cẩn thận, Tiểu Đỗ, lên đường cao tốc nhớ thắtdây an toàn. Dực Trung đi chậm thôi, Tiểu Vũ say xe”.
“Vâng, chào chú”. Hức Dực Trung cười trả lời,anh vừa lái xe, vừa liếc bàn tay nắm chặt của Đỗ Lỗi, lại nhìnNghiêu Vũ qua gương chiếu hậu, hình như cô vừa lên xe đã muốn ngủ.Thật thú vị! Chủ nhiệm Đỗ lại thân thiết và quan tâm Nghiêu Vũ khôngkém đối với con gái mình. Nghiêu Vũ quan hệ thế nào với nhà ĐỗLối? Có phải vì thế khiến Đỗ Lỗi không ưa cô?
Nghiêu Vũ giả bộ ngủ, không định nói chuyệntrên xe.
Đỗ Lối không ngủ, tinh thần rất tốt, tìm chủđề nói chuyện với Hứa Dực Trung, không e ngại có Nghiêu Vũ trên xe,còn nói đùa cả chuyện Hứa Dực Trung đóng giả bạn trai cô. Đỗ Lỗinhìn Hứa Dực Trung chăm chú lái xe, mặt tươi như hoa: “Dực Trung, nếubố em đến thành phố chúng ta thật thì làm thế nào?”.
“Em tìm một bạn trai dẫn đến gặp ông ấy, nóiđây mới là nhân vật chính, đã sớm đá bay tôi rồi”.
“Chủ ý này không tồi. Ở thành phố chúng em dântình bảo thủ, con gái hai nhăm hai sáu phần lớn đã kết hôn, cho nên bốmẹ sốt ruột, phải không, Nghiêu Vũ?”.
Cô ta muốn nghe điều gì? Hoặc là cô ta muốn HứaDực Trung nghe điều gì? Nghiêu Vũ dứt khoát ngồi thẳng ngươi, cũngcười nói, “Đúng, lần này mình về bố mẹ cũng hỏi rồi? Mình bảo,lần sau sẽ đưa Đồng Tư Thành về, đơn giản, khỏi cần mất công suynghĩ”.
Hứa Dực Trung giật mình, mím môi. Anh nhìnNghiêu Vũ qua gương chiếu hậu, vẫn vẻ uể oải, lơ đãng, ánh mắt nhưcười như không. Cô nói cho ai nghe? Cô định đưa Đồng Tư Thành về nhàthật sao? Anh bỗng thấy ghét hai người, bọn họ bỗng dưng trở nên lắmđiều, nói đủ thứ chuyện, cười cợt rất đáng ghét, anh liên tục bấmcòi, tăng tốc vượt qua xe trước.
Đỗ Lỗi liếc anh, cười như hoa mùa xuân, miệngvẫn nói không ngớt, “Mình đã bảo mà, hai người tình cảm sâu nặng nhưvậy, hèn nào có thể quay lại với nhau, may mắn hơn mình nhiều, mộtnửa của mình không biết còn đang ở đâu?.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]