Lúc Vũ Sinh tỉnh lại cảm thấy đầu có chút ê ẩm, trước mắt một trận mơ hồ, sau đó mới nhìn thấy Cửu nằm ở bên cạnh hắn. Bọn họ đây là bị làm sao vậy?
Vũ Sinh suy nghĩ một lúc rồi định đứng dậy đi xem Cửu, nhưng tay chân bị trói gây trở ngại cho động tác của hắn. Bị trói? Trí nhớ trước khi té xỉu nhanh chóng được tua lại, Vũ Sinh nhìn thấy Cửu nằm bên cạnh cũng đồng dạng bị trói chặt tay chân, bọn họ bị người khác bắt!
“Cửu, Cửu, mau tỉnh lại!” Vũ Sinh không dám quá lớn tiếng gọi, hắn còn không biết vì cái gì lại bị bắt.
“Ngô ~!” Cửu khổ sở kêu một tiếng,“Đã xảy ra chuyện gì?”
“Không biết, ngươi có không thoải mái hay không?” Nhìn thấy bộ dáng Cửu ngồi dậy có chút cố hết sức, Vũ Sinh quan tâm hỏi. Hoàn hảo lúc hắn tỉnh lại liền dựa vào góc tường.
“Không có việc gì. Mùi này……” Nhíu mày nhìn quanh phòng một chút,“Chúng ta còn tại trong miếu.” Thế nhưng không biết miếu này có phải là Quan Âm miếu hay không. Chắc là không sai đâu, trong thành miếu tuy nhiều nhưng không ai vào ban ngày ban mặt khiêng hai người đi nơi nơi như thế. Không biết bọn họ mê man bao lâu, cũng không biết tuỳ tùng có thể tìm thấy bọn họ hay không,…….
“Cửu, chúng ta……” Lời nói của Vũ Sinh bị một tiếng mở cửa thật nhỏ cắt ngang.
“Đều tỉnh!” Một hoà thượng tướng mạo không tầm thường, nhìn không ra tuổi, nhưng có lẽ không vượt qua ba mươi tuổi. Cửu âm thầm đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-nam-the/2243040/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.