Không để Lưu Quang Anh tiếp cận Nghiêm Hạo Nhiên quá lâu, anh đã nhanh chóng bước tới.
Lưu Quang Anh biết Lưu Kiến Văn đã sớm tức giận nên biết điều chạy biến.
Chỉ tội mỗi Nghiêm Hạo Nhiên ngơ ngác không hiểu chuyện gì.
Thấy đã đến giờ tốt, quản gia vỗ vỗ tay mấy tiếng đèn trong đại sảnh lập tức tắt ngúm.
Lão gia tử đập cây gậy xuống đất, hắng giọng “Xin chào. Rất vui vì các vị đã góp mặt trong buổi tiệc ngày hôm nay của tôi. Tôi xin kính các vị một ly.” Nói rồi lão gia tử nâng tay, một hơi uống hết ly rượu quý.
Lưu Kiến Văn nắm bắt thời cơ nắm tay kéo Nghiêm Hạo Nhiên tới đối diện lão gia tử.
“Chúc ông ngoại mạnh khỏe, tài lộc, sống lâu trăm tuổi.” Anh dõng dạc nói, cùng lúc đó món quà hai người cùng chuẩn bị được nhân viên phục vụ mang tới.
Lão gia tử cười khoái chí, phơi phới như xuân về nhưng vẫn mạnh miệng “Gớm trăm tuổi cái gì, người trẻ các con chỉ có mỗi câu chúc đấy thôi à?”
Lưu Kiến Văn bỏ qua luôn lời nói của lão gia nhà họ Đào ra hiệu cho nhân viên mang quà tới trước mặt lão gia tử “Đây là quà của cháu và Hạo Nhiên, biết ông đã thấy hết của ngon vật lạ nên lần này tặng ông bức tượng do chúng cháu thiết kế, tình cảm là chính, chúc ông sống mãi cùng con cháu.”
Bức tượng được lấy ra từ trong hộp kéo theo đó là sự trầm trồ của tất cả quan khách. Bức tượng được điêu khắc tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-no/3554086/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.