Đúng như dự định, chiều tối thứ bảy Lưu Kiến Văn tới đón Nghiêm Hạo Nhiên.
Hơn ba mươi phút sau xuất hiện trước mặt cậu là một khu nhà cao lớn. Lưu Kiến Văn dừng xe, rồi nhanh chóng chạy qua mở cửa giúp cậu.
Hai người cùng nhau tiến vào đại sảnh, căn phòng với thiết kế sang trọng nhưng lại pha lẫn chút cổ điển. Ở đó toàn những người được gọi là “tinh hoa”, những “tinh hoa” đó đang đặt ánh mắt sắc bén của họ lên người Nghiêm Hạo Nhiên khiến cậu có chút rụt rè.
Hàng chục anh mắt đổ dồn về phía anh và cậu, những ánh nhìn tò mò, suy xét, còn có một số ánh nhìn khinh bỉ như cố tình cắm lên người cậu.
Lưu Kiến Văn tinh tế phát hiện ra thay đổi nhỏ trong cử chỉ của Nghiêm Hạo Nhiên, nhẹ nhàng vỗ vỗ vào mu bàn tay cậu “Không sao đâu.”
Bước nhanh vào sảnh chính, Lưu Kiến Văn kéo Nghiêm Hạo Nhiên đến trước mặt một “lão phật gia”, dù là mừng thọ bảy mươi tuổi nhưng nhìn qua Nghiêm Hạo Nhiên cứ ngỡ người trước mặt chỉ tầm năm mươi.
“Con chào ông ngoại!” Anh cười nói.
Nghiêm Hạo Nhiên hoàn hồn cũng chào theo “Cháu chào ông ạ.”
Lão gia nhà họ Đào* nhìn thấy cậu có vẻ như bất ngờ lắm, khoái chỉ hỏi Lưu Kiến Văn: “Đây là bạn con à?”
“Vâng ạ.”
*họ nhà ngoại Lưu Kiến Văn
Cười nói vui vẻ với ông một lúc Lưu Kiến Văn bắt đầu với công cuộc xã giao của mình. Giới làm ăn là con dao hai lưỡi, bên ngoài tỏ vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-no/3554085/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.