Cả đám đứng hình trước câu nói của Lưu Kiến Văn.
Anh thấy thế liền nói một câu nhẹ bẫng "Tớ không định ca hát mãi đâu, dù sao thì gia đình cũng chẳng ủng hộ, tớ rất học Y rất tốt nha!"
"..."
Tối hôm đó ai cũng về nhà trong trạng thái mang theo tâm tư riêng sau câu hỏi vu vơ của Vương Triêu.
Sáng chủ nhật, tiết trời mát mẻ, trường trung học WY cho học sinh nghỉ thứ bảy nhưng vì đang phải ôn thi tốt nghiệp nên khối mười hai ngày nào cũng tới trường.
Vẫn như mọi ngày Lưu Kiến Văn và Nghiêm Hạo Nhiên cùng nhau đến trường, cùng nhau ra về.
Lúc đi tới cổng trường Lưu Kiến Văn bỗng nhướn người đến, hôn lên môi cậu.
"Vẫn đang ở trường đó!" Nghiêm Hạo Nhiên đẩy mặt anh ra, giọng nói nghiêm túc nhưng lại chẳng có bao nhiêu ý trách cứ.
Lưu Kiến Văn chẳng thèm để tâm, cả người dựa lên vai Nghiêm Hạo Nhiên.
"Đột nhiên trong lòng dâng lên cảm giác thật lạ" anh biếng nhác nói.
Cậu đẩy người anh ra khỏi vai mình "Lạ cái gì cơ?"
Lưu Kiến Văn tỏ vẻ rất tổn thương khi bị đẩy ra "Thì là tại sắp tốt nghiệp đó, sắp không được học cùng trường với Nhiên Nhiên rồi."
"Chúng ta có thể thuê nhà ở cùng nhau mà." Cậu buột miệng nói.
Lưu Kiến Văn không tin vào tai của mình quay sang hỏi lại "Cậu bảo cái gì cơ?"
Mặt Nghiêm Hạo Nhiên đã xuất hiện vệt đỏ từ lúc nào vội chuyển chủ đề "Không có gì. À nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-no/3554081/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.