Sau gần 3 tháng thì cuối cùng chân của Nghiêm Hạo Nhiên cũng khỏi, đại hội thể dục thể thao dự kiến sẽ diễn ra lại sau một tuần nữa.
Sau hạng mục điền kinh ba tháng trước, lớp A2 đã leo lên vị trí thứ hai, chỉ cách lớp xếp đầu vài điểm.
Bóng rổ là môn thi đấu cuối cùng, Minh Viễn liền phát huy tác dụng của mình, trêu chọc lớp đối thủ một chút, cậu ta đi tới thái độ trịnh thượng nói "Xin chào mấy anh đẹp trai, hay là mấy cậu nhận thua đi, mấy cậu thắng thì vẫn xếp dưới thôi, bọn tớ thắng là có thể đứng đầu bảng rồi."
Mấy cậu bạn kia nghe xong thì bơ đẹp Minh Viễn luôn, cậu ta đứng đó nói một mình, cảnh tượng trông rất buồn cười.
Lưu Kiến Văn đi tới vỗ vào vai của Minh Viễn "Cần gì họ phải nhận thua, lát nữa chúng ta có thể thắng."
Trận đấu dần tiến vào giai đoạn căng thẳng.
Lưu Kiến Văn dẫn bóng, xoay người, sử dụng kĩ thuật hai bước lên rỏ ụp bóng từ phía bên cạnh bảng, toàn bộ quá trình lưu loát như mây trôi nước chảy, động tác cực kì dứt khoát.
Nghiêm Hạo Nhiên hô lên "Tuyệt!"
Cậu bởi vì vừa bị chấn thương ở chân nên di chuyển không được mượt mà như lúc tập luyện, thế nhưng với cái chân đau mới khỏi phần thể hiện của cậu trong trận đấu cũng đã đủ làm mọi người trầm trồ.
Mặt khác, trong vùng cấm Lưu Kiến Văn như cá gặp nước, mỗi động tác đều làm cho nữ sinh bên ở ngoài cổ vũ hét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-no/3554080/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.