“Cái gì mà cứ giận hờn vu vơ thế?” Giang Nhu trừng mắt.
Cô rất nhanh liền cầm lấy tay Trịnh Nam, anh cũng ngồi im cho cô thoa thuốc, nét mặt còn dịu hơn trước kia.
Giang Nhu rất nhanh liền xử lí xong vết thương, cảm giác có chút nở mặt. Nhìn Trịnh Nam im lặng lúc bấy giờ mới ý thức được mình quá tuỳ tiện.
“Tôi…”
“Em em em thế nào…”Trịnh Nam dùng tay xoa xoa lấy eo.
“…”
“Giang Nhu”
Cô ngước mặt liền đối diện với ánh mặt ngọt ngào não nề kia.
“Có muốn cùng nhau đón năm mới hay không?”
“Cụ thể là…cùng nhau một nhà hai người”
Trịnh Nam chớp mắt, dáng vẻ ảm đạm vô cùng.
Cô suýt nữa còn tưởng là mình nghe nhầm, vẻ mặt khó tin.
“Nếu cảm thấy không…”
“Muốn”
“Muốn”
“Rất muốn”
Trịnh Nam bị giọng nói phấn khích của cô ngắt lời, vẫn còn bàng hoàng nhìn cô. Giang Nhu lại vô cùng tự nhiên, ánh mắt chờ đợi đối diện với anh.
“Em…có thể rụt rè chút không?”
“Không”
“Không thể” Cô ngượng đỏ mặt sau đó lại cười tươi.
“Ở cạnh anh chính là ước mơ lớn nhất của em, lúc trước là thế, bây giờ vẫn thế.”
Trịnh Nam cảm động.
Mấy năm qua rất đáng, cực kì đáng.
Anh không vội ôm lấy cô, chỉ nắm lấy tay Giang Nhi nhẹ nhàng hôn lấy.
“Bây giờ em có chạy đằng trời cũng không thoát được đâu đấy?”
“Có chắc hay không?”
Giang Nhu bĩu môi: “Vậy thì không muo…”
Trịnh Nam hôn lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-nam-do-ta-co-nhau/2688550/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.