“…”
Cô khó hiểu im lặng đợi ông nói thêm một cậu nữa.
“Cậu Trịnh kia…cũng tốt nhỉ?”
Cô nghe được hai tiếng ‘Cậu Trịnh’ mặt liền giãn ra không chút phòng bị. Dường như ông nội Giang muốn làm hoà với cô, ông nhẹ nhàng nói chuyện muốn thương lượng đàm phán.
“Ông kì lạ thế? Con gọi bác sĩ vào nhé?”
Ông nội Giang liền lắc đầu.
“Không cần không cần, ông muốn nói chuyện với con”
Cô hơi phân vân nhưng rồi vẫn tiến đến ngồi cạnh ông, bàn tay nhăn nheo của người già, sự ấm áp bấy lâu như từng xuất hiện, cô hịt mũi giữ vững bình tĩnh.
Ông nội vỗ vào tay cô, đôi lúc sẽ ngắm nhìn cô thật lâu, miệng ông cười không ngớt. Giang Nhu biết rõ, ông chưa từng như vậy, ông là người theo chủ nghĩa hoàn hảo, không để người khác bắt được điểm yếu của bản thân, nhưng mấy giờ ông lại rất ân cần dễ chịu, một chút khó tính của ngày thường cũng không có.
“Giang Uẩn nói con đã hẹn hò rồi?”
“…”
Chú nhỏ đúng thật là nhiều lời, vừa nói với chú ấy, trong lúc ông bệnh chú ấy cũng đi nhiều chuyện cho bằng được.
Giang Nhu gật đầu, sau đó nắm lấy tay ông xoa đều.
“Vâng”
Ông bật cười: “Được đó, bọn con có kế hoạch gì không?”
“Vừa mới hẹn hò vài tiếng, kế hoạch gì bây giờ”
Ông nội ậm ừ.
“Người ta làm sao theo đuổi được con vậy? Nói ông nghe chút nào”
Giang Nhu ngại ngùng chỉ nói vài chữ nhưng lại rất nhỏ: “Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-nam-do-ta-co-nhau/2688548/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.