Trở về hơn hai ba tháng cô cũng không định đi nữa, trừ khi Giang Uẩn muốn cô trở về, cô sẽ ậm ừ sau đó là cùng anh trở về. Trịnh Nam như chiếm phần lớn cuộc sống của cô, những việc cô sẽ làm đều có anh góp mặt cảm giác có chút vui.
Cẩm Chân giúp cô lau dọn mấy chậu hoa, nhìn cô trông vui vẻ cũng muốn mở lời trò chuyện.
“Nhu Nhu à”
Cô nhìn bà: “Sao vậy dì?”
Cẩm Chân tiến đến gần cô một chút nhỏ giọng: “Bọn con…định khi nào tiến xa một chút”
“…”
Cô đương nhiên hiểu ý của bà liền hơi lắc đầu.
“Tạm thời chưa nghĩ, con muốn Nam Nam chuyên tâm vào công việc trước đã”
Cẩm Chân xoa xoa vai cô: “Hai người bọn con quyết là được”
Nhưng quả thật Cẩm Chân đã tác động một chút vào suy nghĩ tư tưởng của Giang Nhu, cô cứ mãi nghĩ vu vơ cho đến lúc Trịnh Nam vỗ vai cô cũng chẳng nhận ra.
“Em làm gì mà ngẩn ngơ thế?”
Giang Nhu bĩu môi: “Không có”
Chưa để anh nói thêm, cô lại nghiêm túc nhìn anh: “Em suy nghĩ rất kĩ rồi”
“Bây giờ hay sau này em đều chỉ có thể kết hôn với anh”
Trịnh Nam vén tóc cô bật cười: “Thế nào nữa?”
“Nhưng anh phải chuyên tâm vào công việc…”
“Hay…chúng ta sinh con trước nhé? Sau đó kết hôn cũng không muộn…”
Nhìn cô ngốc nghếch suy nghĩ, Trịnh Nam đương nhiên không khỏi đau đầu, cái gì mà chuyên tâm cái gì mà sinh con, anh còn chưa chạm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-nam-do-ta-co-nhau/2688521/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.