“Anh rảnh rỗi thế cơ à?” Cô nhíu mày nhìn anh.
Trịnh Nam đang nghịch tóc cô bỗng dưng lại: “Em đây là chê chồng tương lai đấy à?”
“Thôi đi vậy, em đang thất nghiệp anh đương nhiên là lẽ sống cuối cùng rồi…”
“Vậy nên làm việc chăm chỉ chút đi”
Nghe được lời kia anh cảm thấy có hơi nở mũi, anh bây giờ chính là đi làm kiếm tiền nuôi vợ vì vậy đương nhiên khác xưa!
Buổi sáng hôm nọ Chiêu Tranh ghé tiệm, chắc là vừa từ thành phố về, nhưng vẻ mặt vẫn ấm ức không thôi.
“Mèo con đâu rồi?” Chiêu Tranh nhỏ giọng.
Cô hụt hẫng bĩu môi: “Tớ bận việc quá nên gửi lại cho Hiểu Đồng chăm”
Người kia tay chống ở cằm tỏ vẻ khó chịu, cô phì cười tiếp tục làm việc.
“Chú nhỏ đâu? Cậu có em bé sao lại về một mình?”
Vừa nhắc một câu ‘chú nhỏ’ ai đó đã trợn mắt không thôi.
“Còn nhắc anh ta? Từ khi tớ có em bé còn tưởng là phạm nhân không đấy, năn nỉ đã đời mới để tớ về đây”
Giang Nhu lười biếng xoa xoa bụng Chiêu Tranh: “Ngoan nhé, mau chui ra để mẹ Chiêu còn lấy lại tự do”
“…”
Chiêu Tranh cảm thấy cô rất hợp với mấy đứa trẻ chứ, tuy cô có hơi trẻ con nhưng suy ra đều rất biết dỗ ngọt người ta.
“Lãnh chứng cũng đã lãnh rồi, khi nào tổ chức hôn lễ?” Cô nhìn Chiêu Tranh
Nghe được lời kia ai đó họ nhẹ: “Chắc là thôi vậy, đợi đứa bé lớn rồi tính”
“Cậu đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-nam-do-ta-co-nhau/2688519/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.