"À mà phải rồi? Khi nào Thế Hưng mới định cầu hôn mày đấy?"
"Tao không biết nữa, anh ấy vẫn chẳng có động thái gì cả."
Quả thật là dạo này Thế Hưng cũng không quá bận, anh ấy mỗi sáng vẫn hôn tôi rồi đi làm, chiều cùng tôi đi tản bộ. Ấy vậy mà chuyện quan trọng lại chẳng có biểu hiện gì. Tôi cứ ngỡ vừa ra trường là cậu ấy sẽ quỳ xuống cầu hôn tôi luôn cơ đấy.
"Chưa? Hai đứa mày sống thử với nhau hơn 2 năm rồi đấy. Có khi nào..." Thuỳ Dương đa nghi, nhíu mày dò xét tôi.
Tôi xua tay, khẳng định với cô ấy: "Sẽ không có chuyện đó, anh ấy chỉ yêu mình tao thôi."
"Được rồi, không nói về vấn đề này nữa." Thuỳ Dương chợt im bặt, cô ấy ngó nghiêng xung quanh rồi sau đó mới thì thầm vào tai tôi: "Tụi mày đã làm..."
Tôi vừa nghe liền hiểu ý, vội bịt miệng cô ấy lại, lắc đầu nguây nguẩy: "Không có đâu."
"Gì cơ?" Dương kinh ngạc nhìn tôi, hỏi lại: "Cả hai đứa? Ở chung một căn nhà? Ngủ chung một chiếc giường? Chưa làm gì cơ á?"
"Phải." Tôi gật đầu, nói tiếp: "Tao với Thế Hưng đều tôn trọng quyết định của nhau mà. Anh ấy cũng không muốn tao thiệt thòi."
"Hay cậu ta có vấn đề về..."
"Không hề, mày nhìn từ bên ngoài cũng đủ thấy mà."
Thuỳ Dương gật đầu đồng tình, sau đó lại tiếp tục đưa ánh mắt nghi ngờ, nhìn một lượt từ trên xuống dưới cơ thể của tôi, hỏi:
"Hay tên đó có người bên ngoài? Chứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-nam-ay-lai-vi-toi-ma-no/3610440/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.