🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Từ từ đã, nghe tao giải thích..." Tôi chạy đến kế bên cô ấy, nắm tay nịnh nọt.



Thùy Dương bất lực gật đầu, kéo tay tôi ra ngoài, vừa đi vừa chất vấn:



"Tao cho mày 5 phút, nếu không thuyết phục được tao thì đừng hòng yêu tên đó."



Tôi ngoan ngoãn để bản thân bị kéo đi, quay xuống liếc nhìn Thế Hưng, nói thầm: "Yên tâm."



****



Kết quả là tôi đã phải bỏ ra cả một buổi sáng để nói cho cô ấy về lí do biến mất và sự thật mà những năm qua mà Thế Hưng đã giữ kín.



Thật ra cậu ấy chưa nói rõ chi tiết nhưng tôi vẫn phải bồi thêm một số tình tiết để Thế Hưng trong mắt "hội đồng quản trị" của tôi tốt một chút.



"Thật sao? Thế Hưng từng bị bệnh thật à?" Thùy Dương cuối cùng cũng đã động lòng, cô ấy rơm rớm nước mắt nắm chặt tay tôi.



"Phải phải, tội nghiệp cho cậu ấy nhỉ?"



"Đúng! Vậy mà Minh Phúc không nói gì cho tao! Thôi được rồi, mày ở đây ăn cơm với cậu ta đi, để tao về dạy dỗ lại người yêu."



Tôi đứng phắt dậy, hùng hổ nắm tay cô ấy: "Được! Vậy thì còn gì bằng!"



Vừa dứt câu đã thấy bác sĩ từ phòng Thế Hưng bước ra, mỉm cười đi về phía chúng tôi:



"Không ngờ cậu ấy mạng lớn như vậy. Sức khỏe cũng đang dần khá lên. Nếu không có gì chuyển biến xấu thì một tháng sau là có thể xuất viện."



"Thật ạ?"



Tôi vui đến mức đứng đó đờ đẫn một hồi lâu, phải đợi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-nam-ay-lai-vi-toi-ma-no/3610434/chuong-67.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mùa Hoa Năm Ấy Lại Vì Tôi Mà Nở
Chương 67: Đầu tóc loè loẹt
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.