🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Không để hai người an ủi nhau thêm, Mộc Phi Nan đi đến viết vào tay Đình Khắc Cẩn một chữ "Xong."

Đình Khắc Cẩn hiểu ý của cậu muốn nói: " Được rồi, đưa ta tới đó..."

Mộc Phi Nan dìu chàng đến chỗ mà cậu sắp xếp, đó là một cái giường ấm áp, chăn gối đều được cậu xếp ngăn nắp. Còn Liễu Nương được xếp ngủ dưới đất, điều này làm Liễu Nương ngơ ngác:  "Ngươi... dám đối xử với ta như vậy sao? Mà ta còn là nữ nhi đó nha..."

Mộc Phi Nan đắc ý cử chỉ: " Vậy cô muốn thái tử phu quân ốm yếu của mình ngủ dưới nền đất lạnh sao?"

Đình Khắc Cẩn hỏi: "Có chuyện gì với hai người vậy? Liễu Nương nàng ngủ ở đâu?" Chàng chạm nhẹ lên chiếc giường, cảm nhận mình đang nằm trên giường ấm, nhưng trong này chỉ có một giường thôi, chả lẽ Liễu Nương chịu thiệt sao?

Liễu Nương đành cam chịu: "Thiếp ngủ trên giường mà, lúc nãy thiếp có sai Bội Na mang thêm một chiếc giường nhỏ đến rồi. Chàng ngủ ngon nhé, thiếp buồn ngủ rồi." Nàng hậm hực ra nền nằm.

Nghe nàng nói vậy, chàng cũng không hỏi gì thêm, đáp: "Ừm... vậy nàng nghỉ ngơi đi..." Mộc Phi Nan nhẹ nhàng giúp chàng cởi giày rồi y phục ngoài, đắp chăn lên cho chàng rồi viết lên tay chàng một chữ "Ngủ", ngụ ý chúc chàng ngon giấc. Chàng gật đầu rồi nói: "A Mộc, cậu cũng nghỉ ngơi đi."

Mộc Phi Nan gật đầu nhưng vẫn ở lại đợi chàng ngủ rồi mới dám rời đi. Không còn nghe thấy động tĩnh nữa, Đình Khắc Cẩn cũng từ từ chìm vào giấc ngủ. Mộc Phi Nan nhìn chàng ngủ một lát rồi đánh mắt sang Liễu Nương. Có vẻ cậu vẫn không tin nữ nhân này có mục đích tốt. Thấy nàng co ro trong nền lạnh, cậu tiến tới đổ than vào lò để làm ấm cả căn phòng. Vẫn bản tính đa nghi, có ác cảm với phụ nữ, cậu đã đứng canh giấc ngủ cho Đình Khắc Cẩn, đề phòng Liễu Nương nhân lúc lơ là mà có ý đồ với thái tử

Sáng hôm sau, Đình Khắc Cẩn thấy khó thở mà tỉnh giấc, thì ra là Mộc Phi Nan đang gục mặt vào ngực chàng, làm chàng tức ngực: " Hôm qua cậu ấy không về phòng nghỉ ngơi sao?"



Chàng cũng không nỡ đẩy cậu ra hay muốn đánh thức cậu dậy, để cậu yên giấc nằm bên cạnh chàng rồi tiếp tục giấc ngủ.

Phải đến nửa canh giờ sau, Mộc Phi Nan mới tỉnh dậy. Cậu thấy bản thân đang nằm cạnh Đình Khắc Cẩn, còn Liễu Nương vẫn say giấc nồng. Đồng Ngọc vừa lúc nãy đã bước vào muốn đánh thức thái tử và thái tử phi dậy, thì thấy cảnh hiện rõ sự phân biệt nam nữ không bình đẳng này. Nhưng thấy thái tử được ngủ ngon trên giường, cô cũng an lòng nhìn Mộc Phi Nan ngủ gục trên người thái tử của cô như vậy. Cô đành di chuyển cậu lên giường bằng sức lực nữ nhi vốn có của mình. Biết cậu vì lo cho thái tử nên mới thức trắng đêm để đề phòng với thái tử phi mới này, cô càng có thiện cảm với cậu hơn, không muốn đánh thức ai dậy nữa mà lẳng lặng đi ra ngoài để cả ba say giấc tiếp...

Mộc Phi Nan nhìn Đình Khắc Cẩn đang ngủ, cậu ở cạnh hầu hạ chàng đã lâu hơn chút. Có thể thấy thái tử thường có vẻ ngoài trầm tĩnh và nghiêm túc, nhưng sâu bên trong lại ẩn chứa sự dịu dàng, ấm áp và nhân từ. Tính cách của Đình Khắc Cẩn  không được thể hiện nhiều qua các mối quan hệ thân thiết với người khác nhưng với sự thông minh , hào phóng và lòng vị tha đã tạo nên một vẻ đẹp toàn diện không chỉ dựa vào ngoại hình dáng dấp yếu đuối mảnh khảnh của chàng.

Bỗng Đình Khắc Cẩn quay người về phía cậu , Mộc Phi Nan nhắm mắt lại.

Đình Khắc Cẩn cảm thấy như có vật cản, có chút chật chội mà mở mắt ra. Tuy không thấy rõ, nhưng chàng vẫn có thể nhìn mờ mờ khi có ánh sáng chiếu đến. Thấy nằm bên cạnh là A Mộc, chàng có thể thấy mờ nhạt dáng vẻ của cậu.

Cơ thể của cậu không quá cường tráng mà cũng không quá gầy gò chắc cậu ấy đã thay đổi, không còn là cậu bé gầy gò ốm yếu mà trước kia chàng cưu mang nữa. Giờ cậu ấy đã có da thịt hơn trước và còn có cơ bắp được định hình một cách hoàn hảo, làm nên một vẻ đẹp thể chất hấp dẫn không tì vết. Mắt cậu khi nhắm lại nhìn A Mộc như có cảm giác bình yên, nhẹ nhàng sâu lắng. Khi cậu mở ra, chúng lại có thể tỏa sáng với một cảm xúc mạnh mẽ. Đình Khắc Cẩn mải ngắm nhìn A Mộc mà không biết cậu ấy đã thức và nhìn chàng. Bất giác, chàng che mắt Mộc Phi Nan lại, không muốn cậu nhìn mình nữa.

Liễu Nương tỉnh giấc, ngáp ngủ phàn nàn: "Trời sáng rồi sao?" Nghe thấy giọng của Liễu Nương, Mộc Phi Nan chưa kịp hỏi gì, vội rời khỏi giường mà đứng dậy. Thấy Mộc Phi Nan còn ở đó, Liễu Nương hỏi:

" Đến giờ dậy rồi sao? " cậu đành gật đầu

Đình Khắc Cẩn cũng bình tĩnh trở lại, dơ tay ý muốn vịn vào A Mộc để ngồi dậy. Vì mắt chỉ nhìn được mờ nhòa những thứ ở gần, còn những thứ ở xa thì chàng không thể nhìn được, nên Đình Khắc Cẩn không thể nhìn rõ Liễu Nương.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.