Những bông tuyết vẫn tiếp tục rơi mãi đã phủ kín khoản sân bằng màu trắng xóa Đình Khắc Cẩn giơ tay chạm nhẹ vào chúng cảm giác lạnh buốt lại làm chàng thích thú: " Ta thích mùa đông cứ như vậy sẽ không cô đơn nữa..."
Đồng Ngọc bên cạnh khó hiểu:" Vì ngài được sinh ra vào mùa đông nên sức khỏe mới như vậy , ngài không ghét mùa đông mà lại thích nó sao ? Năm đó mùa đông kéo dài mùa xuân đến khá muộn nên thời tiết lúc đó rất lạnh lẽo làm con người chúng ta như muốn đóng băng luôn vậy . Đúng là mùa đông đáng ghét mà toàn những chuyện xui rủi sảy đến vào năm mà ngài được sinh ra..."
Chàng trầm ngâm một lát rồi đáp:" Gì chứ ? Mùa đông không mang tội có lẽ đây chính là vận mệnh của ta chăng ? "
Đồng Ngọc khóe miệng mấp máy như muốn nói gì đó nhưng lại thôi , Đình Khắc Cẩn vội nói:
" Chúng ta đi thôi...Ta muốn đi dạo một lát...Giờ mắt ta có vẻ kém đi rồi , không còn nhìn rõ được nữa nếu ta muốn đi đâu cô phải dẫn đường cho ta đó , lại làm phiền cô rồi Đồng Ngọc "
Đồng Ngọc cười rạng rỡ: " Điện hạ muốn đi đâu nô tì sẽ dẫn người tới đó , nô tì sẽ miêu tả cảnh vật xung quanh cho ngài có thể hình dung ra nhé "
Chàng khẽ đáp " Ừm " rồi được Đồng Ngọc dẫn đi cô vừa đi vừa cầm ô che chắn thái tử khỏi những bông tuyết đang lác đác rơi xuống và miêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-moc-te-no/3741919/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.