"Ôi em không muốn Tiểu Lôi lại đây đâu, cô ấy dong dài. Ca, nếu không anh cũng lại đây uống một chút đi." Quách Thụy Dương hi hi ha ha. 
Hạ Băng hơi phiền lòng, anh vốn dĩ buồn ngủ, lúc này còn phải quan tâm Quách Thụy Dương sau khi uống rượu có làm xằng bậy hay bị người khác lừa không, Quách Thụy Dương cũng không phải con anh, anh còn phải đi đón? 
Nhưng chỉ cần anh tưởng tượng đến bộ dáng ngu ngốc của Quách Thụy Dương sau khi uống rượu thì cảm thấy anh xong đời rồi, dù sao Hạ Băng cũng không ngủ được, nếu không ngủ được không bằng đi đưa cậu về. 
"Được rồi, em phát định vị cho anh đi." 
Quách Thụy Dương nói với Trình Tư đang ngồi bên cạnh: "Xem đi, tôi bảo ca tôi tới thì anh ấy nhất định sẽ tới mà." 
Hạ Băng gọi điện thoại cho Tiểu Lôi. Tiểu Lôi cũng biết Quách Thụy Dương chạy đi uống rượu nhưng Quách Thụy Dương không cho cô ấy đi theo, cũng không cho báo với Lệ tỷ, Tiểu Lôi đang rầu rỉ không biết có nên đi tìm cậu hay không thì Hạ Băng gọi điện thoại tới. Tiểu Lôi nhẹ nhàng thở ra nói với Hạ Băng: "Hạ Băng ca, làm phiền anh rồi, nếu không có ai tới chỉ sợ đứa trẻ này sẽ gây ra chuyện." 
Thực ra quán bar cách nơi này cũng không có xa, ở trong một khách sạn gần quảng trường. Hạ Băng từ cửa sau khách sạn lái xe đi ra ngoài -- fan tư sinh giống nhau đều ở phía trước sảnh lớn chờ hoặc là dứt khoát tiến vào ở, không có ngồi xổm ở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-he-tan-bang/204878/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.