Ngày hôm sau Quách Thụy Dương tới phim trường, đạo diễn giới thiệu sơ lược một chút về cậu với mọi người, cũng không nói gì về chuyện Từ Miểu nhưng mà ngày hôm qua lên hot search bạo như thế nên sẽ không có ai không biết chuyện này. 
Người và động vật đều giống nhau, đối với kế hoạch đã định ra hay sự việc quen thuộc dù cho không có hoàn mỹ thì cũng dễ dàng tiếp thu, nhưng đối với những chuyện đột ngột, trừ khi có chỗ tốt đến cực đại thì đều cần thời gian để thích ứng. 
Quách Thụy Dương chính là đang ở trong tình huống này, dù Hạ Băng nghĩ rằng Từ Miểu ở chỗ này sẽ không tốt bằng Quách Thụy Dương nhưng hiển nhiên hầu hết mọi người đều không nghĩ như vậy -- thay thế bổ sung, có thể được không? 
Đạo diễn rõ ràng rất bất mãn với kiểu tình huống này, loại bất mãn này chuyển dời đến trên người Quách Thụy Dương, biểu hiện bằng việc không hài lòng với diễn xuất của cậu. 
Chẳng hạn như có một cảnh Phu Kém tức giận vì thị nữ đánh rơi cái ly, Quách Thụy Dương khi diễn thì trừng mắt với thị nữ kia, Hạ Băng nghĩ diễn như vậy là vừa đủ rồi nhưng đạo diễn lại nói cậu không được-- kịch bản viết là phải rống lên tại sao lại không rống. 
Quách Thụy Dương đi xuống dưới cùng đạo diễn nói chuyện, cậu cảm thấy nhân vật này không cần diễn đến cường điệu như vậy, sẽ rất xốc nổi, vua của một nước sẽ không xốc nổi như thế. Nhưng đạo diễn cho cậu một tràng dài, nói cậu không hiểu rõ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-he-tan-bang/204877/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.