Khói lửa, pháo hoa
Nó sinh ra và biến đi trong chớp mắt.
Dù tan biến nhung vẫn cam tâm ánh nguyện.
Pháo hoa chưa từng thất bại cũng như tình yêu chưa từng thất bại
Nếu tình yêu đẹp nhất đã không cần đổi lại bằng nỗi đau tột cùng nhất.
Vậy thì, em thà…
Một thoáng huy hoàng, rồi lặng lẽ ngàn năm.
Lại một mùa hè nữa vội vàng đến mang theo nhuệ khí không thể cản, bao trùm cả mặt đất mịt mù trắng xóa, trắng thành hư vô.
Đã nửa năm rồi Hạ Noãn Noãn chưa gặp lại Lê Phi Nhi, cô chỉ nhận được một cuộc điện thoại của cô ấy vào 11 giờ tối ngày cuối cùng của năm 2004.
Khi màn hình điện thoại hiện lên số lạ, Hạ Noãn Noãn đã có linh cảm mạnh mẽ, tim cô đập nhanh hơn, máu không ngừng bơm lên não, đến ấn nút nghe mà ngón tay cũng run rẩy.
Giây phút im lặng dài, chẳng ai gác máy, đầu bên kia, sau tiếng thở hổn hển, cuối cùng cũng có tiếng khóc khàn khàn.
– Phi Nhi, là Phi Nhi ư?
Hạ Noãn Noãn vừa mở miệng nói, những giọt nước mắt nhớ nhung lại như nước thủy triều ngập tràn lồng ngực.
– Noãn Noãn, tớ nhớ cậu.
– Cậu và con của cậu có khỏe không? Cậu quay về đi được không? Tớ xin cậu hãy quay về đi.
Hạ Noãn Noãn khẩn thiết nói.
– Noãn Noãn, tớ sẽ quay về nhưng không phải là bây giờ. Cậu đợi tớ
nhé.
– Được. Bao lâu tớ cũng sẽ đợi cậu.
Sau đó lại là một trận khóc cố nín nấc nghẹn, bỗng điện thoại gác máy.
Khi Hạ Noãn Noãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-he-nam-do-chung-ta-cung-tot-nghiep/59505/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.